Chương 66: “Thẩm Phó Dã, anh đừng sợ.”

Ninh Tiểu Di đứng đợi trước cửa Giai Mỹ rất lâu, mãi đến chiều mùng 3 Tết mới cuối cùng thấy Thẩm Phó Dã một mình đi ra. Anh mặc áo phao đen, đi không nhanh không chậm, vừa đi vừa nghe điện thoại, rẽ qua vài góc phố rồi đi thẳng vào quán net Mộ Long.

Ninh Tiểu Di đi theo suốt chặng đường, đứng bên ngoài quán net, hít một hơi thật sâu.

Trong dịp Tết, quán net không có nhiều người, chỉ có vài người trông như học sinh đang chơi game. Thấy Thẩm Phó Dã vào, tất cả đều ngẩng đầu nhìn.

Thẩm Phó Dã không để ý, anh đi đến ngồi cạnh A Khoát. A Khoát thấy anh đến, liếc nhìn:

"Hiếm thấy thật đấy, mấy ngày trước gọi thế nào cũng không ra, hôm nay sao thế? Em Trì Vũ cuối cùng cũng thấy cậu phiền rồi à?"

Thẩm Phó Dã không lên tiếng, khóe môi nhếch lên, cúi đầu bấm nút khởi động máy.

Khi Ninh Tiểu Di vào, trong quán net có một cô gái đang cầm điện thoại, táo bạo tiến đến gần Thẩm Phó Dã. Còn A Khoát bên cạnh anh ngậm điếu thuốc, nhìn cảnh này đã quen mắt, còn có vẻ như đang xem kịch.

Thẩm Phó Dã không nhìn bọn họ, máy tính đã khởi động, anh chọn đại một game nhưng cũng không chơi nghiêm túc, ánh mắt cứ liếc về phía điện thoại đặt trên bàn.

A Khoát thấy vậy, càng chế giễu anh:

"Cậu còn hứng không đấy?"

Không hứng. Anh nói.

A Khoát cười lên, hất cằm nói với cô gái kia:

"Thấy chưa, bị phụ nữ quản chặt rồi, em không có cơ hội đâu."

Cô gái cũng thoải mái, cười một tiếng rồi quay về chỗ của mình.

Em ấy đi đâu vậy? A Khoát hỏi.

Nhà dì. Anh đáp.

A Khoát liếc mắt: Sao cậu không đi?

Thẩm Phó Dã không nói gì, A Khoát cố ý kéo dài giọng ồ một tiếng:

"Không cho cậu đi phải không?"

Thẩm Phó Dã mặc kệ gã nói gì, chỉ lười biếng ngồi tựa ghế, chơi game một cách uể oải. Chơi chưa được bao lâu lại cầm điện thoại lên.

A Khoát nói được vài câu, ngẩng đầu lên thì thấy Ninh Tiểu Di. Gã không thân với Ninh Tiểu Di, lại lâu không gặp, phải nhìn mấy giây mới nhận ra cô ta.

Sắc mặt gã đột nhiên thay đổi, chửi thề một tiếng, giọng điệu vừa ngạc nhiên vừa khó chịu: Ninh Tiểu Di?

Trong mắt Ninh Tiểu Di chỉ có Thẩm Phó Dã, tối qua bên bờ sông cô ta đã không nhịn được gọi tên anh. Nhưng anh như không nghe thấy, có vẻ Ôn Trì Vũ đã nghe thấy, nhưng khi cô vừa định quay đầu nhìn, đã bị anh ôm lấy hôn.

Cảnh tượng đó càng kích động Ninh Tiểu Di, tâm trạng cô ta mất cân bằng đến mức bùng nổ. Tại sao Ôn Trì Vũ lại có được người đàn ông như Thẩm Phó Dã yêu thương, cô ta nhất định phải cho Thẩm Phó Dã biết Ôn Trì Vũ có tâm cơ sâu đến mức nào.

Bây giờ toàn thân Ninh Tiểu Di đều căng thẳng, cô ta nhất định phải vạch trần Ôn Trì Vũ, khiến cô ấy mất đi tất cả.

A Khoát nhíu mày: Cô đến đây làm gì?

Ninh Tiểu Di không để ý đến gã, trực tiếp gọi tên Thẩm Phó Dã: Thẩm Phó Dã.

A Khoát cười khẩy:

"Ra tù rồi thì ngoan ngoãn một chút, bây giờ đâu còn là trẻ con nữa."

Ninh Tiểu Di vẫn chằm chằm nhìn Thẩm Phó Dã: "Cậu có biết chuyện kỳ thi đại học đó là do Ôn Trì Vũ đã lên kế hoạch từ sớm không? Con đó ấy, cậu đừng thấy nó trông vô tội hơn ai hết, thực ra tâm cơ nặng lắm, trước khi xảy ra chuyện nó còn cố ý hỏi tôi đã đủ 18 tuổi chưa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!