Nói xong anh không ngẩng đầu lên, chỉ thở dốc bên tai cô.
Chất liệu áo choàng tắm hơi cứng, phần gáy Ôn Trì Vũ hơi nhô lên một đường cong nhỏ, hơi thở anh cứ thế phả vào.
Ôn Trì Vũ có thể cảm nhận được toàn bộ sống lưng đều khẽ run rẩy, tim đập nhanh đến mức khiến cô khó thở.
Cô theo bản năng muốn trốn, eo bị lòng bàn tay anh nhẹ nhàng nâng lên rồi ấn xuống. Cơ thể càng gần hơn một chút, Ôn Trì Vũ cảm thấy cả người đều ướt đẫm, cô nắm chặt anh đến trắng cả khớp tay.
Anh không động đậy, má và cổ cô bị hôn đi hôn lại, cằm bị anh chạm vào rồi lại nắm lấy hôn, từng chỗ đều bị hôn.
Có phải sợ không?
Anh nói nhỏ, ngón tay vuốt qua vết ướt át trên môi cô.
Ôn Trì Vũ không nói gì, cô cúi đầu dựa vào anh lắc lắc đầu, cảm thấy bản thân sắp tan chảy. Đôi mắt cụp xuống, tầm nhìn mơ hồ dõi theo, từ đường cong cổ anh lan xuống dưới, nhìn thấy ngực anh phập phồng theo hơi thở, rồi xuống nữa là đường nét và hình thể đẹp đẽ của chàng trai, rõ ràng phơi bày trước mắt cô.
Sau đó Ôn Trì Vũ nhìn thấy, cô vẫn đang ngồi dạng chân ở đó.
Hơi thở cô trở nên gấp gáp, …Thẩm Phó Dã.
Anh đưa tay chạm vào mặt cô, vén tóc dài sau tai cô, Ừm.
Cô ôm chặt eo anh, giấu mặt đi, lại gọi tên anh một tiếng, Thẩm Phó Dã.
Lần này Thẩm Phó Dã cười khẽ, Ôn Ôn cũng muốn à.
Lúc đó tất cả đều mờ ảo, không biết là từ mắt cô, hay vốn đã có trong phòng, tóm lại là mơ màng đến mức không thực.
Chuông cửa phòng khách sạn đột nhiên reng lên, cơ thể Ôn Trì Vũ giật mình, ôm anh chặt hơn.
Đừng cọ. Thẩm Phó Dã nuốt nước bọt,
"Anh gọi người đến lấy quần áo đi giặt."
Ôn Trì Vũ ngẩn người, nhẹ nhàng buông tay ra. Nhìn anh vào phòng tắm lấy quần áo của hai người ra, đi ngang qua cô để ra mở cửa.
Ôn Trì Vũ đột nhiên đưa tay kéo anh lại.
Bước chân anh dừng lại, cụp mắt nhìn cô.
Ôn Trì Vũ cũng đang nhìn anh, tóc anh sau khi gội chưa sấy giờ hơi rối rũ xuống trán, đuôi mắt vẫn còn ửng đỏ, áo choàng tắm mặc lỏng lẻo, chỗ nào cũng toát ra vẻ lười biếng quyến rũ.
Ôn Trì Vũ nhìn một lúc, chuông cửa bên ngoài lại reng lên, ngón tay cô mới chậm rãi buông anh ra.
Anh mở cửa, đứng ở cửa, hỏi nhân viên khách sạn về thời gian giặt sấy khô, nghe đối phương nói xong, chọn dịch vụ gấp.
Quá trình không đến hai phút, cửa lại được đóng lại.
Ôn Trì Vũ đã chui vào trong chăn, cô cảm nhận được mép giường trĩu xuống, rồi cô được anh ôm từ phía sau.
Đèn trong phòng vừa tắt, cô úp mặt vào chăn, trước mắt tối đen.
Bóng tối này chưa duy trì được bao lâu, hơi nóng đã dâng lên, má bị đầu ngón tay anh ấn vào, môi bị ấn vào.
Ghen thế à?
Anh cười khẽ cố ý trêu cô.
Ôn Trì Vũ không lên tiếng, eo bị anh kéo lên. Tay muốn ôm anh, lại mềm nhũn không với tới, anh cảm nhận được liền cúi cổ xuống để cô vòng tay ôm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!