Chương 44: “Em đó.”

4 giờ 44 phút sáng.

Trong một căn phòng tối cách Đại học Kinh đô 7.6km, màn hình máy tính vẫn đang chiếu cảnh game. Còn người thì đã nằm ngủ thiếp đi trên ghế.

Trên bàn máy tính có hai chiếc điện thoại, một chiếc là mẫu cũ từ mấy năm trước.

Đột nhiên, chiếc điện thoại cũ đang sạc pin rung lên.

Người trên ghế giật mình tỉnh giấc, A Khoát liếc nhìn điện thoại, cơn buồn ngủ lập tức biến mất.

Niềm vui đến quá đột ngột, A Khoát suýt ngã khỏi ghế xoay. Gã luống cuống bấm số gọi lại, âm báo điện tử kêu được năm giây thì đầu bên kia bắt máy.

A Khoát hào hứng gọi: Anh Dã.

Im lặng ba giây, bên kia ừ một tiếng, hỏi ngắn gọn: Ở đâu?

"Tôi gửi định vị cho cậu." A Khoát cảm thấy như toàn bộ máu trong người đều chảy ngược:

"Bây giờ cậu đang ở đâu?"

Anh im lặng một lúc, chỉ hỏi: Em ấy thì sao?

Đại học Kinh đô.

Cuộc gọi kết thúc.

Bảy giờ bốn mươi Ôn Trì Vũ vội vã bắt tàu điện về ký túc xá, Nam Hủ và Cố Minh đều không có ở đó. Nam Hủ nhắn trong nhóm nói đã đứng chỗ rồi, bảo cô nhanh đến lớp học. Ôn Trì Vũ chưa kịp thay quần áo, ôm sách chạy vội đến đó.

Mười một giờ rưỡi trưa, lớp sáng thứ Bảy kết thúc.

Tống Nhân Nhân hôm nay không quấn quýt với bạn trai, bốn người cùng đi căng tin.

"Thật khó chịu, thứ Bảy mà còn phải học từ tám giờ sáng đến chín giờ tối." Tống Nhân Nhân cắn mì trút giận.

Ôn Trì Vũ buồn ngủ không có tinh thần, tối qua Tiểu Hề uống say, náo loạn đến hơn hai giờ, cô dỗ dành cô ấy đến hơn ba giờ sáng mới ngủ, sáu giờ sáng lại phải dậy bắt tàu điện.

Nam Hủ tranh thủ lúc này vội vàng chơi điện thoại, đột nhiên thấy gì đó, ngón tay lướt điện thoại dừng lại: Này.

Tống Nhân Nhân ngẩng đầu hỏi: Sao thế?

"Trong super topic của đội tuyển mà mình thích có người đăng tin nói ban quản lý sắp thêm người."

Tống Nhân Nhân không hiểu mấy cái này của Nam Hủ, cô ấy không biết sao Nam Hủ lại có nhiều thời gian thế, theo dõi idol theo dõi thi đấu không bỏ sót cái nào.

Cô ấy hỏi:

"Thường không phải theo dõi tuyển thủ sao? Sao lại quan tâm đến ban quản lý?"

Nam Hủ lướt màn hình:

"Dù sao cũng ảnh hưởng đến đội tuyển mà."

Tống Nhân Nhân chợt nhớ ra hỏi:

"Chẳng phải cậu nói đội cậu theo dõi năm nay thành tích rất kém sao?"

"Đúng vậy, trước đây mình thích lối chơi lạnh lùng thẳng thắn kiêu ngạo của họ. Ông chủ từ quán net mà ra, nghe nói cũng không hơn tụi mình mấy tuổi. Năm ngoái còn được, lọt vào nhóm A, năm nay rớt xuống cuối nhóm B rồi."

"Đội tuyển của họ tên là gì vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!