Chương 39: “Anh có thấy ấm ức không?”

Đêm khuya quán net Ma Long vừa kết thúc một trận đấu, người xem vẫn chưa tản đi.

A Khoát hào hứng đánh mấy tiếng, bây giờ cái kích động đó vẫn chưa qua. Gã ngồi trên ghế, ngậm điếu thuốc nói chuyện phiếm không đầu không đuôi với người bên cạnh.

Đầu Nhím ở sau lưng vẫn luôn lướt điện thoại bỗng nhiên chửi thề một tiếng, A Khoát giật mình, thuốc suýt rơi lên áo.

"Cậu nửa đêm kêu cái gì?"

Đầu nhím đưa màn hình điện thoại qua:

"A Khoát cậu xem thử, người này có phải em Trì Vũ không?"

A Khoát nghiêng đầu liếc nhìn, là một nhóm chat game hầu hết là đàn ông, số người không nhiều, có người đăng một bức ảnh mờ trông như ảnh chụp màn hình video. Trên đó cô gái mặc váy, thực ra không có gì quá mức, chỉ là cảm giác rất… kiểu đó.

Người đăng ảnh còn viết: [Có video 

và bản HD, cần thì inbox giá.]

A Khoát nhìn mấy lần, gã cũng không chắc lắm:

"Tìm xem ai đăng trước đã."

Nói xong gã nhấc điện thoại lên gọi cho Thẩm Phó Dã:

"Tôi đã gửi ảnh cho cậu rồi, cậu xem thử đi."

Lúc đó Thẩm Phó Dã vừa rời khỏi Giai Mỹ, Thẩm Chu Y không đặt khách sạn, tối nay sẽ ở lại Giai Mỹ để trông nom Ôn Thu.

Cậu cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, sắc mặt đã thay đổi: Tôi qua đó.

Mười phút sau, Thẩm Phó Dã xuất hiện ở Ma Long. Cậu cầm lấy điện thoại của Đầu Nhím nhìn qua, rồi lấy dây cáp kết nối với máy tính.

A Khoát đứng một bên nhìn cậu thao tác, vừa gọi thêm vài cuộc điện thoại để hỏi tình hình:

"Người này nói mới đăng lên hai nhóm thôi, chưa bán được mấy tấm ảnh. Nói ảnh cũng không phải của thằng đó, là người khác đưa cho."

Thẩm Phó Dã không nói gì, lướt qua những gì người đó khai và xem ảnh. Ảnh táo bạo nhất cũng chỉ là chiếc váy hai dây, chỉ là do góc máy và chất lượng ảnh, khiến tổng thể trông có sự kết hợp giữa ngây thơ và gợi cảm mơ hồ.

A Khoát nhìn sắc mặt Thẩm Phó Dã:

"Chắc chưa nhiều người xem đâu."

Nói xong gã cũng hơi bất an, Thẩm Phó Dã không nói một lời xử lý xong việc trong tay đối phương, khí thế đáng sợ rồi đứng dậy bước ra ngoài.

A Khoát nhìn cậu như vậy, hoảng hốt:

"Đã hai giờ rồi cậu còn đi đâu?"

Thẩm Phó Dã lại quay về Giai Mỹ, cậu không vào trong, cũng không nói với Ôn Trì Vũ, chỉ đứng ở cửa Giai Mỹ. Lúc đó dự báo thời tiết nói do ảnh hưởng của bão, nhiệt độ sẽ giảm đột ngột. Cậu cứ đứng như vậy cả đêm, đến khi trời sáng cũng không để ý.

Thẩm Chu Y phải về Bắc Thành, xuất phát rất sớm, thấy cậu đứng ở cửa thì giật cả mình.

Thẩm Phó Dã ngước mắt nhìn chị, Thẩm Chu Y thấy tia máu trong mắt cậu:

"Không phải đứng ở đây cả đêm đấy chứ?"

Thẩm Phó Dã không lên tiếng, đưa chị ra ga.

Thẩm Chu Y nhìn cậu rất lo lắng: Tiểu Dã, em…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!