0 5 : 4 3 – Tiểu Dã
Thẩm Phó Dã tiến lên cúi người bế cô lên, đây là lần đầu tiên Ôn Trì Vũ được cậu bế, cô căng thẳng đưa tay ôm lấy cổ cậu.
Ngón tay chạm vào nước trên cổ cậu, cô khẽ nói: Ướt hết rồi.
Cậu không để ý ừm một tiếng, nhẹ giọng hỏi cô: Đến đây lâu chưa?
Không lâu. Chỉ vài bước đã vào trong phòng, thấy cậu định đặt cô xuống giường, Ôn Trì Vũ vội nói:
"Quần áo của tôi cũng hơi ướt."
Cô được bế đặt lên bàn, cậu đi lấy một bộ quần áo, rồi quay lại bên cạnh cô, nhìn cô hỏi:
"Tắm trước hay thay đồ trước."
Cô cầm lấy quần áo, cúi đầu lần này lại không nhìn cậu, khẽ giục:
"Cậu đi tắm trước đi, lạnh quá, dễ cảm mất."
Cậu khẽ cười, đầu ngón tay xoa xoa khúc cổ lộ ra do cô cúi đầu.
Ôn Trì Vũ bị cậu cười làm cho, cơ thể run lên, lại giục cậu: Nhanh đi.
Thẩm Phó Dã ngón tay lại nhẹ nhàng véo cô một cái rồi mới đi tắm. Khi tắm xong đi ra, Ôn Trì Vũ vẫn ngồi ở đó, ôm quần áo của cậu, ngây ngốc, tư thế cũng không thay đổi.
Thẩm Phó Dã đi tới, hơi cúi người, tay đặt sau eo cô, khi cô phản ứng lại thì đã bị cậu bế lên.
Kiểu bế như bế trẻ con.
Những giọt nước trên người cậu vẫn còn nóng, vừa đi một bước nước đọng trên tóc đã chảy vào cổ cô. Ôn Trì Vũ sợ rơi nên ôm cổ cậu thật chặt, má vô ý chạm vào da cậu, rồi cứ dính như thế mất hai ba giây, má cô, tai và cổ không kiểm soát được bắt đầu đỏ lên.
"Chân tôi hết tê rồi."
Ôn Trì Vũ khẽ nói.
Cậu có vẻ không nghe thấy, khẽ ừm một tiếng, bước chân không dừng, tay bế cô cũng không buông.
Từ bàn đến phòng tắm chỉ có mấy bước. Trong không gian chật hẹp, bên trong toàn là hơi nước, còn có mùi dầu gội và sữa tắm chưa tan hết.
"Đừng gội đầu, ở đây không có máy sấy, sẽ đau đầu đấy." Thẩm Phó Dã vừa nói vừa đặt cô xuống, đôi mắt cụp xuống nhìn thấy những chỗ đỏ ửng của cô, ngẩn ra hai giây mới khẽ nói: Tôi ra ngoài đây.
Ôn Trì Vũ ừ một tiếng nhỏ như muỗi kêu.
Nghe thấy tiếng đóng cửa, cô mới nhớ ra hình như đã lâu không thở.
Cô ngẩn người ở đó, mắt cụp xuống, đầu ngón tay cũng mềm nhũn không có sức, động tác rất chậm, hồi lâu cũng chưa cởi được hai cái cúc.
Chẳng bao lâu sau.
Lạnh không? Qua cửa, truyền đến giọng cậu.
Điều kiện ở đây rất đơn sơ, trong phòng tắm không có máy sưởi, hơi nóng lúc này đều là do cậu để lại lúc nãy.
Không lạnh.
Cô nói xong, động tác nhanh lên, nhưng chẳng bao lâu lại chậm lại, mắt liếc nhìn cửa.
Thẩm Phó Dã cậu ấy đang ở ngay ngoài cửa đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!