Chương 7: (Vô Đề)

Một tuần sau khi trở lại ký túc xá, thành phố Bắc Hoa bắt đầu khởi động hệ thống sưởi, cuộc sống của Tống Song Dung cuối cùng cũng đỡ vất vả hơn.

Học kỳ cuối cùng đã hoàn thành đầy đủ tín chỉ, bộ phim tốt nghiệp cũng đã hoàn thiện, chỉ còn lại luận văn, may mắn là thời gian vẫn khá dư dả.

Tối hôm đó sau khi xuống xe, Tống Song Dung đi bộ về ký túc xá, xóa bỏ tất cả thông tin liên lạc của Lý Ngọc, những món đồ còn lại ở nhà hắn, Tống Song Dung cũng thật sự không muốn giữ lại—tháng ba năm sau là tốt nghiệp rồi, cậu không biết liệu mình có tiếp tục ở lại thành phố này hay không.

Hà Anh Vũ đi cùng đoàn phim tới trường quay ở thành phố Lâm, Tống Song Dung đã sống một mình trong ký túc xá hai tuần, giúp bạn sửa hai kịch bản, xem hết những bộ phim đã lưu trong danh sách chờ nhưng chưa có thời gian xem, mỗi ngày đều dọn dẹp phòng, không để bản thân có thời gian rảnh, cũng không nhận được bất kỳ tin nhắn nào từ Lý Ngọc.

Có lúc buổi sáng thức dậy nhìn lên trần nhà trống rỗng, cậu thậm chí cảm thấy dường như mình vẫn còn là sinh viên năm nhất, vừa mới nhập học, còn chưa có bạn bè chứ đừng nói đến việc quen Lý Ngọc rồi yêu hắn suốt hai năm.

Giữa tháng 11 giáo viên hướng dẫn của Tống Song Dung là Trần Bắc Yến gọi điện, thông báo rằng bộ phim của cậu đã được chọn là tác phẩm tốt nghiệp xuất sắc của trường, sẽ được công chiếu trong tháng 12, ngày cụ thể sẽ được thông báo sau.

Tống Song Dung vội vàng cảm ơn, nhưng Trần Bắc Yến ngắt lời cậu, cảnh cáo:

"Đừng nghĩ chỉ cần nộp phim là xong, nếu không làm tốt luận văn, đừng hòng tốt nghiệp được."

Em đang viết ạ.

Tống Song Dung nói nhỏ.

"Đừng có giả vờ ngoan ngoãn nữa" Trần Bắc Yến không hề thương tiếc ra lệnh:

"Gửi cho tôi bản thảo sơ bộ trước khi nghỉ Tết Nguyên Đán."

Tống Song Dung không dám từ chối, chỉ biết gật đầu đáp ứng nhưng trong lòng lại lo lắng không thôi.

Sau khi dặn dò các lưu ý, Trần Bắc Yến lại nói, có thể chỉ tiêu tuyển dụng của trường năm sau sẽ bị giảm, tình hình cụ thể vẫn chưa rõ, phải đợi thông báo vào đầu học kỳ mùa xuân, nếu có tin tức gì bà sẽ báo cho cậu ngay lập tức.

Từ thông tin trong hồ sơ sinh viên bà biết được Tống Song Dung không có cha mẹ, sống một mình, từ lâu bà đã hy vọng cậu có thể ở lại trường, ổn định cuộc sống tại Bắc Hoa.

Nhưng Tống Song Dung tự biết năng lực của mình chưa đủ, hơn nữa bản thân cậu cũng có những lý tưởng khác, chỉ là cậu ngại không dám nói ra, cậu cũng không thật sự muốn ở lại trường.

Tống Song Dung mấp máy môi không biết nên mở lời từ chối như thế nào, cuối cùng chỉ nói cảm ơn, sẽ chú ý đến những thông tin liên quan.

Lần đầu tiên Trần Bắc Yến nhắc đến chuyện này là vào đầu tháng 9. Không lâu sau khi trường khai giảng, các bạn học xung quanh đều chuẩn bị cho kỳ thi vào các trường học khác, hoặc đi thực tập ở các đoàn phim, duy chỉ có Tống Song Dung mỗi ngày nghiên cứu kịch bản, chuẩn bị cho bộ phim tốt nghiệp.

Vào buổi chiều hôm gửi kịch bản cho Trần Bắc Yến, chỉ hai tiếng sau bà đã trả lời, nói câu chuyện rất hay, hy vọng có thể thấy được sản phẩm hoàn chỉnh, rồi hỏi Tống Song Dung sau khi tốt nghiệp có kế hoạch gì, nhắc nhở cậu nếu muốn ở lại trường thì cần chuẩn bị sớm.

Khi nhận được đề nghị của Trần Bắc Yến, Tống Song Dung thử hỏi Lý Ngọc lúc đó đang ở bên cạnh:

"Anh thấy em ở lại trường thì thế nào?"

"Là lựa chọn lựa tốt nhất."

Lý Ngọc đáp.

Câu trả lời không chút do dự khiến Tống Song Dung nghi ngờ không biết có phải hắn đã nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi không, nhưng Lý Ngọc lại nói:

"Nếu không thì em có thể làm gì?"

Mặc dù đã quen với những lời nói thẳng thắn của Lý Ngọc, Tống Song Dung vẫn không tránh khỏi cảm giác bị tổn thương, không nhịn được mà đáp lại:

"Em không thể tiếp tục làm phim à?"

"Ở lại trường có gì không tốt?"

Lý Ngọc trực tiếp bỏ qua câu hỏi của cậu.

Tống Song Dung nghĩ rằng dù sao mình cũng chẳng thể thi đậu nghiên cứu sinh để học lên tiến sĩ được nên không muốn tranh cãi, cậu cũng biết tranh luận sẽ không có kết quả nên chỉ ứng phó:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!