Tống Song Dung ôm hoa đứng trong gió, thực sự rất lạnh.
Cậu đã không còn nhớ rõ hôm nay mặc vest là vì buổi gặp mặt của Học viện Điện ảnh, hay là vì buổi chiếu phim, hay là để lúc đối diện với bạn trai cũ, cậu vẫn có thể giữ được chút thể diện vì trông không đến nỗi lôi thôi.
Lý Ngọc đứng cách cậu không xa, có vẻ như rất muốn lại gần nhưng hiếm khi hắn tinh tế nhận ra được sự kháng cự của cậu nên không bước đến.
Thấy Tống Song Dung lâu không trả lời, hắn lại khẽ gọi một tiếng Tống Song Dung, giọng nói gần như dè dặt cẩn thận, rồi hỏi: Được không?
Có lẽ vì bị lạnh lâu, Tống Song Dung có chút chậm chạp, không kịp phản ứng lại là hắn đang hỏi về chuyện gì.
Mấy phút trước, Lý Ngọc đã nói nhiều hơn bình thường rất nhiều lần, từ khi Tống Song Dung bảo hắn về đi, sau đó mỗi câu hắn nói Tống Song Dung đều không hiểu, cũng không dám nghĩ thêm nữa.
Cứ như từ lúc gặp nhau, Lý Ngọc luôn tập trung vào bó hoa hồng, nói là mùi hương không tốt, lại nhầm lẫn người tặng hoa thành Cao Tử Hành, rồi nhắc đến tối hôm đó ở Vinh Lâu hắn cũng đã gặp Cao Tử Hành.
Lời nói và hành động của Lý Ngọc dường như luôn thể hiện hắn không hài lòng khi thấy Tống Song Dung đi cùng người khác.
Tống Song Dung đã hiểu sai sự chất vấn của Lý Ngọc, tưởng rằng hắn đang hiểu lầm và ghen tuông nên đã giải thích rất nghiêm túc, nhưng Lý Ngọc không để ý, bảo cậu không cần phải nói nhiều như vậy.
Bị đặt vào tình huống khó xử, Tống Song Dung cũng không muốn tự mình tạo ra những suy đoán xa vời về những lời của Lý Ngọc. Cậu không biết phải nói gì, nhưng Lý Ngọc vẫn đứng trước mặt không động đậy, như thể sẽ không thể rời đi nếu chưa nhận được câu trả lời từ Tống Song Dung.
Sau một lúc, Tống Song Dung nghĩ ra một câu hỏi tương đối an toàn, cậu hỏi Lý Ngọc:
"Thông báo tuyển dụng gì thế?"
Có lẽ vì thấy Tống Song Dung cuối cùng cũng mở lời, Lý Ngọc nhanh chóng giải thích, nói Viện Nghiên cứu Toán học sẽ triển khai một dự án quốc gia, tuyển dụng một nhân viên chịu trách nhiệm tuyên truyền hình ảnh từ nội bộ trường học.
Lời nói của hắn không khó hiểu, nhưng Tống Song Dung vẫn mơ hồ,
"Việc này có liên quan gì đến em?"
Lý Ngọc tiến gần thêm một bước nhìn vào mắt Tống Song Dung, nói với cậu:
"Anh đã đăng ký cho em rồi, đã qua vòng sơ tuyển. Dự án này chỉ kéo dài ba năm, khi kết thúc có thể chuyển công tác trong trường, có quyền ưu tiên chọn lựa, đến lúc đó em có thể quay lại Học viện Điện ảnh."
"Hoặc tiếp tục ở lại Viện nghiên cứu, ở đó có những vị trí công việc hành chính phù hợp với em," Lý Ngọc tiếp tục nói.
Ánh mắt hắn sáng lên, giọng nói cũng không còn nghiêm trọng như trước mà lại có vẻ như đang khoe khoang về việc mình đã làm.
Tống Song Dung im lặng trong vài giây, cuối cùng cậu cũng hiểu rõ ý định của Lý Ngọc. Mặc dù trong lòng dâng lên những cảm xúc khó tả nhưng cậu vẫn không nói ra, chỉ cúi đầu, ánh mắt phức tạp.
Cậu không biết lý do Lý Ngọc giúp cậu sắp xếp công việc là gì, liệu có phải là vì thương hại, đền bù hay là bố thí. Song cậu không muốn đoán, chỉ thấy mọi chuyện thật vô lý.
Mặc dù trong lòng rất khó chịu, cậu vẫn không nói muốn nặng lời với Lý Ngọc. Cậu hít một hơi thật sâu cố gắng kiềm chế cảm xúc rồi nói:
"Lý Ngọc, cảm ơn vì lòng tốt của anh, nhưng em không cần anh quyết định thay em, em cũng không muốn ở lại trường."
Lý Ngọc rất ngạc nhiên, vẻ mặt trở nên mơ hồ, hỏi: Tại sao?
Tống Song Dung cúi đầu nhìn mặt đất, hồi tưởng lại những ước mơ của mình. Khi còn nhỏ, cậu chỉ thấy Bắc Hoa qua sách vở, biết đây là trung tâm chính trị và kinh tế của đất nước, là thành phố có nét đẹp cổ kính, cũng là một trung tâm lưu giữ nhiều giá trị văn hóa đặc sắc.
Sau này vì yêu thích điện ảnh, cậu cố gắng thi vào một trường đại học hàng đầu, mang theo nhiều hy vọng và ước mơ, một mình đến thành phố này. Cậu chăm chỉ học tập, cố gắng hòa nhập, gặp được một người mà mình rất thích, có một khoảng thời gian hạnh phúc rồi lại mất đi.
Cậu dừng lại một lúc, đôi mắt hơi đỏ, nhẹ nhàng nói:
"Vì sau khi tốt nghiệp, em sẽ không ở lại Bắc Hoa nữa."
Lý Ngọc cau mày, sắc mặt trở nên nghiêm túc, hỏi ngay lập tức:
"Tại sao? Em định đi đâu?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!