Chương 47: Xưng đế chi lộ (7)

Dịch: Phong Bụi

"Còn nhớ 《 Nguyệt hạ ký 》 ta cho ngươi xem không?"

Tây Nam Vương sử dụng kế giương đông kích tây, dùng Giang Tây, Phúc Kiến kéo sự chú ý của Giang Chiết, bản thân thì cấu kết Yến triều phương Bắc; Dung Vận minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương*. Một mặt lá mặt lá trái cùng Giang Tây, một mặt đi Nam Xương phá rối.

( *Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương là một thành ngữ Hán ngữ, là chỉ dùng hành động bề ngoài để che giấy ý đồ chân thật sau lưng, dùng rõ ràng hành động mê muội đối phương, khiến cho địch nhân sinh ra ảo giác, cũng coi thường ý đồ chân thực của mình, từ đó đánh bất ngờ thắng. Ý bề nổi của câu là bề ngoài là sửa đường núi hiểm trở, bên trong lặng lẽ đi qua Trần Thương, tên một con đường)

Trần Trí mặc dù biết ý hắn, nhưng cảm thấy chuyện này cũng không phải nhất định phải là hắn đích thân ra tay: "Loại chuyện phá hỏng liên minh này, ta thông thạo nhất. Ta dẫn người đi qua đó, ngươi không cần quan tâm."

Dung Vận không dám tin mở to hai mắt: "Sư phụ muốn bỏ con lại một mình?"

Trần Trí nói: "Có Lâm Chi Nguyên ở cùng ngươi."

Dung Vận tức giận nói: "Hắn là hắn, sư phụ là sư phụ, làm sao có thể so sánh? Hơn nữa chuyện này là con nói cho sư phụ, sư phụ tìm người khác, chính là qua sông rút cầu!"

Trần Trí thong thả nói: "Có cần thêm một câu vong ân phụ nghĩa nữa hay không?"

Dung Vận dè dặt hỏi: "… Thêm rồi có thể để con đi cùng sư phụ không?"

Trần Trí ha ha cười lạnh một tiếng: "Không thể."

Dung Vận cắn môi dưới, ánh mắt chăm chăm nhìn y. Mặc dù mặt đầy ủy khuất, nhưng Trần Trí cảm giác được, đầu hắn nhất định đang suy nghĩ một số chủ ý quỷ quái. Quả nhiên, Dung Vận giống như là hạ quyết tâm, thở dài nói: "Sư phụ không cho con đi, vậy con không thể làm gì khác hơn là len lén đi theo, giống như sư phụ lần trước vậy. Nhưng mà ta tuổi còn nhỏ, kinh nghiệm đi ra ngoài ít, nhất định không thành thạo như sư phụ.

Có thể sẽ gặp phải người xấu, thích khách, sát thủ ở trên đường… Nếu như vận khí không tốt, thì cứ chết như vậy thôi, ngay cả một người nhặt xác cũng không có. Haiizz."

Hắn còn dám "Haiiz"?!

Trần Trí đưa tay ra, hung hãn nhéo da mặt hắn: " Ngày thứ nhất nhập môn, ta đã từng nói gì với ngươi ngươi còn nhớ không?"

Dung Vận mắt như sắp khóc nhìn y, chỉ là không nói lời nào.

Trần Trí kéo một bên mặt khác của hắn: "Không nói thì úp mặt vào tường."

Dung Vận không thể làm gì khác hơn là nhếch khóe miệng nói: "Đều nghe…  ư phụ."

Trần Trí buông tay ra: "Lặp lại lần nữa."

Dung Vận nói: "Con biết sư phụ muốn bảo vệ, nhưng mà, sư phụ đã từng nói, hy vọng con nhất thống thiên hạ, khai sáng thịnh thế, để cho trăm họ an cư lạc nghiệp, không còn những người vô tội như cha mẹ con bị liên lụy như vậy nữa. Con không biết người như thế nào mới có thể hoàn thành lý tưởng của sư phụ, nhưng mà, tuyệt không phải là người gặp chuyện chỉ lo cho sự an toàn của bản thân, trơ mắt để người quan trọng nhất đi vào nơi nguy hiểm."

Trần Trí á khẩu không trả lời được.

Dung Vận thấy vẻ mặt y dãn ra, lập tức cầm hai tay y nói: "Sư phụ, để cho con đi đi, con sẽ nghe lời Người."

Trần Trí tức giận nói: "Ngươi bây giờ cũng không nghe lời ta."

Dung Vận không có giãi bày, mà là lấy lòng dòm y.

Trần Trí bị hắn nhìn không tức giận nổi, dùng sức xoa mặt hắn: "Trước khi lên đường, úp mặt vào tường cho ta!"

Sư phụ có lệnh, không thể không nghe.

Dung Vận không thể làm gì khác hơn là hướng về phía vách tường ra lệnh cho cấp dưới. Có kinh nghiệm sau khi đi Nam Xương, hắn không dám một mình mạo hiểm, liên lụy sư phụ nữa, chẳng những an bài trước sau trái phải bốn tuyến hộ vệ âm thầm bảo vệ, còn điều hai nhánh tinh binh, từ An Khánh, Hoàng Châu, Lạc Châu đi đường vòng tới bên trái Trường Sa đợi lệnh.

Lúc hắn bận rộn, Trần Trí cũng không có nhàn rỗi, thông báo Đàm Thúc tạm thời coi sóc Dung Vận, mình phải lên trời một chuyến. Nhắc tới, sau khi xuống núi gặp mặt Đàm Thúc rồi, y cũng rất ít trở về Hoàng Thiên nha trao đổi, ngược lại cũng có chút nhớ Giai Vô cùng tiên đồng.

Đàm Thúc nói: "Ngươi muốn đi xem nội dung Hoàng khuê sao? Ta nơi này có một ít, ngươi có thể trước xem một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!