Dịch: Phong Bụi
"Bảo hắn cút! Cút ngay tức khắc! Cút ngay lập tức!"
Trần Trí gầm thét: "Tại sao vẫn ở thời kỳ có Yến Bắc Kiêu sống?"
Giai Vô rất vô tội: "… Hắn là người nhất định phải thống nhất thiên hạ ."
Trần Trí tiếp tục gầm lên: "Có bản lãnh tự hắn thống nhất đi! Dựa vào sự hỗ trợ của người khác còn coi gì mà con trai của Thiên đạo nữa?!"
Giai Vô nói: "Cái này là kết quả của vận toán, vốn là Đan Bất Xá chuyển thế, tiếp tục phụ tá hắn. Nhưng, Đan Bất Xá bây giờ đang chuộc tội ở Địa phủ, vị trí này liền trống…"
Trần Trí tặng hắn hai chữ "Đừng hòng"!
Giai Vô nói: "Cho nên, ta đổi một nhiệm vụ khác cho ngươi. Rất đơn giản, ngươi chỉ cần an tĩnh làm một cao nhân ẩn thế, nuôi trẻ con lớn là được rồi." Cười híp mắt mang y hạ phàm, đi đến nhà của cao nhân ẩn thế.
…
Đi con mẹ nó an tĩnh làm một cao nhân ẩn thế, nuôi trẻ con lớn!
Trần Trí tức giận lấy cánh cửa nhà cao nhân ẩn thế xuống, hướng về một già một trẻ phía trước cửa, "Bang bang bang" đập xuống đất: "Bảo hắn cút! Cút ngay tức khắc! Cút ngay lập tức!" Cho là y chưa từng thấy dáng vẻ Thôi Yên khi còn bé sao?
Mũi kia mắt kia, ngay cả tóc tai cũng giống nhau như đúc, người mù cũng nhìn ra vẫn là Yến Bắc Kiêu cái tên này!
Giai Vô dùng sức thọc thọc eo Trần Trí, cười khan nói: "Ha ha ha ha ha… Trần đạo hữu nói đùa. Ngươi cùng Dung Vận tiểu công tử yên tâm ở lại, y nhất định bảo vệ các ngươi chu toàn."
Lão quản gia bị Trần Trí dọa hết hồn lật đật quỳ xuống dập đầu.
Dung Vận – Yến Bắc Kiêu chuyển thế lặng lẽ nhìn Trần Trí một cái, cũng quỳ xuống theo.
Giai Vô nắm cánh tay Trần Trí, mỉm cười nói: "Bái sư cũng đã bái rồi, Trần đạo hữu coi như nhận đồ đệ này rồi."
"Ta…" Trần Trí vừa mở miệng liền bị Giai Vô chặn miệng.
Giai Vô nói với một già một trẻ: "Các ngươi cứ tự nhiên, ta cùng Trần đạo hữu có chuyện cần nói." Kéo người đi ra sau núi, dừng lại, cánh cửa của Trần Trí liền đập tới. Hắn lắc mình né tránh, bất đắc dĩ nói: "Ngươi bình tĩnh một chút nghe ta nói."
Trần Trí dùng cánh cửa bẻ thành hai đoạn tới trả lời.
Giai Vô nói: "Con trai của Thiên đạo cũng không phải là thân phận Thiên đạo ban cho người nào đó, mà là người được lựa chọn có long khí trời sinh, có thể khai sáng thịnh thế cho thiên hạ, kéo dài phồn vinh mấy đời. Người bình thường làm đế vương, là hấp thu khí của vạn dân, ngưng tụ thành long khí, mà bọn họ là chuyền long khí tự thân lan đến vạn dân.
Người như vậy ngàn năm khó gặp, cho nên dẫu có Thiên đạo trông chừng, nhân gian khó tránh khỏi hôn quân, bạo quân xuất thế."
Hắn thấy Trần Trí sắc mặt ngưng trọng, lại nói: "Thiên đạo khởi động lại nói thì đơn giản, thật ra thì phải kéo dài vận toán mười hai năm. Mười hai năm này, Tất Hư phải không ngừng dốc thần lực, cực kỳ hao tổn tâm thần, không có sức lực chiếu cố nhân gian. Bởi vì Thiên đạo cùng Thiên thần ở ẩn, nhân gian mất đi trói buộc, chiến hỏa liên miên, chiến tranh nổi lên bốn phía, còn đen tối hơn so với thời kỳ Trần triều.
Quy luật Thiên đạo, quá tam ba bận, từ Yến Bắc Kiêu đến Thôi Yên đến Dung Vận, nay đã là đời thứ ba. Nếu đời này Dung Vận không thể làm đế, nhân gian sợ rằng phải loạn lạc mấy trăm năm nữa mới có thể đợi đến khi vị con trai của Thiên đạo kế tiếp đến kết thúc loạn tượng."
Trần Trí yên lặng hồi lâu, mới nói: "Nếu ta không cho Thôi Yên uống chén máu kia…"
Giai Vô lắc đầu: "Long khí trong cơ thể Thôi Yên bị yêu đan chèn ép. Chỉ cần hắn không lấy yêu đan ra, cho dù không chết, cũng không che chở được thiên hạ này."
Cho nên, yêu cầu của Hoàng khuê ngay từ đầu chính là vãn hồi chuyện Thôi Yên vào yêu đạo.
Trần Trí cau mày nói: "Nếu như ban đầu ta không tử thủ Lương châu, Đan Bất Xá không có chọc giận trời cao, như vậy…"
Giai Vô nói: "Thân là Thái thú Lương châu, ngươi tử thủ Lương châu, bảo vệ trăm họ, trung nghĩa nhân tín, Thiên đạo đều xúc động, về tình về lý, về công về tư, cũng không có bất kỳ chỗ nào không thích đáng. Thiếu nợ cách nói này, là ta lỡ lời. Nhưng mà, thiên hạ chúng sinh đã vùng vẫy hơn trăm năm trong dầu sôi lửa bỏng, đã đến thời điểm trả cho thiên hạ một thịnh thế minh quân rồi."
Trần Trí tâm sự nặng nề đi theo Giai Vô tới tiền viện.
Lão quản gia cùng Dung Vận đang ngồi ở trên ghế đá nói chuyện, thấy bọn họ đến, vội vàng ngừng nói hành lễ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!