Dịch: Phong Bụi
"Ngươi không muốn nói, ta sẽ không ép ngươi."
Khuôn mặt lớn đường nét rõ ràng, trông rất sống động, cặp lệ mâu kia rất to, như mắt ưng âm lãnh vô tình nhìn chúng sinh.
Trần Trí chỉ cảm thấy khuôn mặt này có chút quen mắt, lão thần phía dưới đã kêu lên: "Tây Nam vương!"
…
Tây Nam vương thăng thiên?
Trần Trí ngẩng đầu ngửa mặt trông lên.
Mây đen kia từ từ dời đến trên đỉnh đầu mọi người, không ngờ mở miệng nói chuyện: "Thôi Yên. Ngươi nuốt yêu đan, sớm muộn cũng biến thành yêu quái, làm hoàng đế thế nào được?"
Phía dưới xôn xao nhốn nháo.
Trần Trí không ngờTây Nam vương lại biết chuyện này, còn trực tiếp nói thẳng ra, đang suy nghĩ làm sao cứu vãn, liền nghe Thôi Yên lạnh nhạt nói: " Chờ ta giết ngươi, liền lấy yêu đan ra."
"Ngươi làm thế nào để giết ta?" Khuôn mặt lớn phát ra tiếng cười sắc nhọn quái dị, "Tại thiên đàn giết văn võ bá quan, cúng tế trăm yêu, bày ra Vạn Yêu trận sao? Vậy ngươi thử xem nào."
Văn võ bá quan nghe cả kinh, không nhịn được nhìn về phía Thôi Yên.
Thôi Yên vẫn trấn định như thường: "Ai nói ta muốn bày Vạn Yêu trận? Đối phó ngươi, một trận Tru Yêu đủ rồi."
Vừa nói, trong tay áo nhảy ra ba sắc lệnh kỳ đen, đỏ, trắng, rút ra màu trắng, ném lên không trung một cái: "Khốn!" (khốn: vây, nhốt)
Lệnh kỳ đột nhiên hóa thành một trận khói xanh tiêu tán.
Cùng lúc đó bốn phía thiên đàn loé lên ánh sáng trắng, xông thẳng lên trời, vây quanh mây đen!
Mây đen lởn vởn tại chỗ cười quái dị, khuôn mặt lớn một hồi từ phía đông chui ra, một hồi từ phía tây hiện hình, hết sức rợn người.
Thôi Yên lại sử dụng lệnh kỳ màu đỏ: "Giảo!" (giảo: vặn)
Luồng sáng trắng hóa thành những luồng sáng đỏ nhỏ, xuyên vào mây đen, như con rắn chui qua chui lại, chia năm xẻ bảy đám mây đen kia, hình thù kỳ quái. Khuôn mặt lớn càng giận đến gào thét ầm ầm, chửi xằng chửi xiên.
Đang lúc tất cả mọi người bị tình hình cuộc chiến trên đỉnh đầu hấp dẫn, "Niên phụ" một mực cúi đầu đứng ở giữa đội ngũ thân hình như quỷ mỵ chợt lóe, nhảy vọt lên —— chủy thủ trong lòng bàn tay như máu, tản ra khí tanh tưởi khiến người ta buồn nôn, đâm thẳng Thôi Yên.
Chuyện xảy ra đột ngột, Trần Trí không kịp phản ứng, chỉ có thể lấy thân cản.
Thôi Yên khẽ nhíu mày, nắm bả vai y kéo người y về phía sau.
"Niên phụ" lúc này mới nhìn rõ diện mạo của hai người trên thiên đàn, ánh mắt bình tĩnh thoáng qua một tia kinh ngạc, thân thể vặn một cái, chủy thủ sượt qua ngực Trần Trí, người vững vàng rơi ở bên kia thiên đàn, xoay người liền muốn chạy.
Tay áo Thôi Yên mở rộng, mặt đất tự dưng nổi lên một luồng tà phong, ngăn đường đi của "Niên phụ" lại. Hắn sau đó chạy tới, năm ngón tay co lại, biến thành trảo, nắm sau lưng "Niên phụ" rồi dùng sức xé một phát.
Chỉ nghe một tiếng "xoạc", xé ra một khối da trắng cùng quần áo.
"Niên phụ" cũng không gào thét, vẫn như con ruồi không đầu chạy về phía trước, Thôi Yên ném ra lệnh kỳ màu đen cuối cùng: "Giết!"
Vô số cánh tay quỷ mị từ dưới đất thò ra, chụp lấy mắt cá chân "Niên phụ ", Thôi Yên nhân cơ hội vặn đầu hắn xuống.
Trần Trí lúc này mới phát hiện "Niên phụ" này có cái gì rất không bình thường, xé da vặn đầu, lại không chảy máu.
Văn võ bá quan bên dưới ngây người theo dõi những diễn biến trên đầu, chờ binh sĩ giáp đen xông lên thiên đàn, mới rối rít phản ứng, kêu la om sòm muốn chạy thoát mạng.
"Im miệng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!