Chương 743: Trận chiến cuối cùng (30)

Hai người áo trắng giống nhau như đúc đứng giữa hư không mênh mông, một người thần sắc tiều tụy và tang thương, còn một người lãnh khốc và vô tình.

- Ta biết ngươi có bí quyết để thần hợp nhất ba phân.

Phong Vân Vô Kỵ nhìn Bổn Tôn đối diện nói. Muốn tìm được Bổn Tôn cũng không phải là một chuyện khó khăn.

Bổn Tôn lơ lửng trong hư không tối đen, toàn thân phát ra một vòng ánh sáng trắng lóng lánh, ẩn ước có một sự uy nghiêm vô hình. So với lúc Thái Cổ sụp đổ, hiển nhiên thực lực của Bổn Tôn đã gia tăng.

Trong ba phân thần, Bổn Tôn là người mạnh nhất, cũng là người lý trí nhất. Ngay cả Phong Vân Vô Kỵ cũng không thể ép buộc Bổn Tôn phải làm gì. Từ khi Phong Vân Vô Kỵ xuất hiện, Bổn Tôn vẫn luôn nhìn hắn, không nói lời nào.

Hai người im lặng đứng đối diện trong hư không.

Thời gian dần dần trôi qua trong sự yên tĩnh này.

Một dao động tâm tình nhỏ bé thoáng qua hư không, sau đó một giọng nói lạnh lùng truyền vào trong biển ý thức Phong Vân Vô Kỵ: "Cho ngươi!

"Tiếp đó một đoạn tin tức truyền vào trong đầu hắn. Phong Vân Vô Kỵ nhắm mắt lại, chậm rãi tiêu hóa tin tức trong đầu. Một lúc sau, hắn cuối cùng mở mắt ra:"Tạm biệt, Bổn Tôn!"

Phong Vân Vô Kỵ vươn tay ra, nắm lấy bả vai của Bổn Tôn, sau đó toàn thân phát ra một đoàn ánh sáng trắng mờ ảo, trong nháy mắt hóa thành những điểm sáng chui vào trong thân thể Bổn Tôn, biến mất không còn thấy.

oOo

Tại một góc vũ trụ tối tăm và lạnh lẽo, Đệ Nhất phân thần đứng trên một khối vẫn thạch hình bầu dục bề ngoài xù xì, không ngừng đi tới đi lui, thỉnh thoảng lại phất tay, tâm tình có vẻ rất nóng nảy và bất an.

- Tại sao?

Tại sao?

Tâm Ma liên tục lặp lại những lời này, tâm thần của hắn tỏ ra rất hoảng hốt, giống như bị một nút thắt trong lòng giày vò rất lâu.

"Ong!"

Một khoảng không gian cách đó không xa đột nhiên vặn vẹo, sau đó một tên nam tử áo trắng khí tức cực kỳ mạnh mẽ từ bên trong bước ra.

- Tại sao ngươi phải tới, tại sao?

Vừa nhìn thấy Phong Vân Vô Kỵ, Đệ Nhất phân thần liền tỏ ra rất kích động. Hắn vung tay, nóng nảy và bất an kêu lên:

- Không phải ngươi đã nói, nguyên thần phân ba sẽ vĩnh viễn không hợp lại sao?

Phong Vân Vô Kỵ thở dài một tiếng, cũng không nói lời nào, chỉ từng bước đi lên phía trước, nhìn vào Tâm Ma.

- Đứng lại, đừng tới gần ta!

Đệ Nhất phân thần hét lên, ma khí dày đặc quay cuồng quanh người, cũng giống như nội tâm của hắn lúc này:

- Ta biết, ta biết ngày này thế nào cũng đến.

Sau khi tách ra lần thứ hai, Bổn Tôn vẫn đứng yên ở đó, ta biết là hắn đang suy diễn công pháp hợp thể.

Đệ Nhất phân đi tới đi lui trên vẫn thạch hình bầu dục, tâm tình càng lúc càng nóng nảy. Hắn bỗng quay đầu lại, nhìn Phong Vân Vô Kỵ kêu lên:

- Bổn Tôn, ngươi không thể đối xử với ta như vậy!

- Bổn Tôn đã không còn nữa.

Phong Vân Vô Kỵ thở dài nói.

- Ta biết! Ta biết! Ta biết!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!