"Ngươi là Phong Vân Vô Kị ?" Phong Vân Vô Kị vừa qua một ngọn thanh sơn, trước mắt đầy bóng người , hon mười nam tử thân mặc bạch y, khuôn mặt lạnh lùng đột ngột xuất hiện.
"Các ngươi là ai? Sao lại chặn đường của ta?" Phong Vân Vô Kị quát lên.
Mười hai người tự động phân ra, ẩn ước chặn hết đường thoát của Phong Vân Vô Kị . "Không sai, đại ca, theo lời đồn, Huyền Minh Quyển có lẽ không nghi ngờ gì đang ở trong tay y."
Một nam tử áo trắng khác nhìn qua Phong Vân Vô Kị nói to.
"Huyền Minh Quyển, các ngươi vì Huyền Minh Quyển mà đến?" Phong Vân Vô Kị kinh nghi nói.
"Không sai, quả nhiên là y!" Người đứng đầu một tiếng quát to, mười hai người thân hình vội bắn ra, bao vây lấy Phong Vân Vô Kị .
Hự lên một tiếng, mười vị người Đao vực áo choàng tung bay, cơ thể phát ra từng đạo khí tức bá đạo, mười hai cỗ đao khí vô hình tung hoành đan xen, hoàn toàn bao vây không gian hoạt động của Phong Vân Vô Kị .
Áp lực vô hình, như ngọn núi Thái sơn đè trên vai, cường hoành đè Phong Vân Vô Kị xuống.
"A!" Phong Vân Vô Kị quát to một tiếng, vô hạn kiếm ý từ trong cơ thể phóng ra, cố gắng chống cự đao khí của mười hai người.
"Hự! Xuống đi!
"Mười hai người không biết vô sỉ lấy nhiều đánh ít, đột ngột kêu to một tiếng, toàn lực phóng ra đao khí, mang theo Phong Vân Vô Kị rơi xuống mặt đất. Ầm! Như sao băng rơi, mười ba người rơi xuống mặt đất làm nổ một khối đất lớn."Các ngươi muốn làm gì?" Phong Vân Vô Kị giận dữ quát, mười hai người nguyên công lực không thấp hơn y, lại liên thủ, căn bản y không có cách chống lại, dưới đất lúc này, đôi chân của Phong Vân Vô Kị đã ngập vào trong đất, đao khí cùng kiếm khí khống chế lẫn nhau, làm y không thể thoát thân ra ngoài.
"Bốp! bốp!" Một trận vỗ tay từ bên cạnh truyền lại, mọi người ngẩng đầu nhìn, thấy một nam tử khuôn mặy tuấn tú đang chầm chậm từ không trung đi xuống: "Người Đao vực quả nhiên là thủ đoạn tốt, lần này vì Huyền Minh Quyển, không ngờ phái đi Đao vực thập nhị cương tiền đến bắt một người mới luyện võ chưa nổi 3 năm, ha ha... quả nhiên là thủ đoạn tốt."
"Người Ma vực? Các ngươi đến làm gì?" Trong mười hai người đi ra một nam tử lông mày dày, mắt to, phẫn nộ nhìn người mới đến.
"Các ngươi làm cái gì, bọn ta muốn làm cái ây. Nam tử này, Ma vực bọn ta cũng muốn."
"Cút!" Đao đạo cao thủ uy mạnh quát to một tiếng, tay phảỉ đã án trên vỏ đao, dừng lại một chút nói: "Hoặc giả, tử!
"Chữ tử vừa nói ra, mười hai người đồng thời tản rộng ra, vẫn vây lấy Phong Vân Vô Kị bên trong, cùng lúc mười hai đạo hàn quang từ trong vỏ đao loé lên, vô thất đao luyện thẳng hướng Ma vực thần bí cao thủ cùng 6 nam tử sau lưng y bổ tới. Ma vực nam tử sắc mặt biến đổi, quát lên:"Nhanh lùi lại!" Chân đan xen vội vàng , hướng về phía sau lùi lại, cùng lúc một quyền đánh ra, một đạo khói đen như thuỷ triều kéo tới từ đầu quyền đánh ra, thẳng tới mười hai đạo vô thất đao khí đi tới.
Xoẹt xoẹt!
Vô thất đao khí như cắt vải cắt đứt đám khói màu đen, tiếp tục bổ tới phía trước, nhưng trải qua cản trở của khói đen, 6 người Ma vực đã tranh thủ chút thời gian, tránh khỏi phạm vi của đao thế.
Ầm ầm ầm!
Đất đá vỡ nát, sau lưng 6 người Ma vực, trên nham thể cứng rắn lưu lại mười hai vết đao dài.
Một cỗ khí tức cường tuyệt cùng khí thế lăng uyên (*) Từ trong hư vô chợt nổi lên, bao trùm không gian của mọi người . Mười hai người Đao vực cùng có cảm giác, cùng lúc ngẩng đầu nhìn hướng về một ngọn núi cao lớn.
Một nam tử tóc dài ngồi trên một khối đá lớn, thân thể nghiêng về phía trước, đôi mắt lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, áo choàng dài phủ kín thân trong gió như bướm bay lượn.
"Phong ma?!!"
Đao vực thập nhị cương sắc mặt biến đổi mạnh, kêu lên kinh hoàng: "Ngươi sao lại ở đây!"
Phong ma tu luyện một bộ Phong ma thiên hạ quyết, võ công đã đến cảnh giới xuất thần nhập hoá, trong Ma vực có danh vọng, người này xuất hiện, Đao vực thập nhị cương tự thấy không phải đối thủ, trong lòng có ý muốn lùi.
"A a... là Đao vực phải không?" Phong ma một tay vuốt tóc, trên miệng lộ ra một nụ cười nhạt: "Muốn cùng Ma vực chúng ta cướp người , bằng vào vài người các ngươi chỉ sợ chưa đủ tư cách."
Nói xong, từ trên không trung nhẹ nhàng nhảy xuống, Đao vực thập nhị cương sắc mặt kịch biến, mọi người liếc qua nhau, cùng lúc xuất thủ, mười hai đạo vô thất trường hồng thẳng hướng đỉnh núi lao tới.
Phong ma cười lạnh lẽo, thân ở trên không, nhẹ nhàng quay một cái, lướt tránh qua đao khí, quay một vòng nữa, hoá thành một cơn cuồng phong từ trên đỉnh núi thổi xuống.
Mười hai đao thủ cho dù dùng đao như thế nào, vô pháp chém trúng nam tử thân là cuồng phong.
Ngọn gió sắc bén như một con rắc bạc, nhanh chóng lướt một vòng qua cổ mười hai người , sau đó xuất hiện lại sau lưng mười hai người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!