Chương 3: (Vô Đề)

Trong khách sạn, tôi cẩn thận lau vết m.á. u trên trán.

Vết thương to quá, miếng băng cá nhân bé tí tẹo không đủ che, mà giờ này ra ngoài mua băng gạc thì hơi rén.

Bình thường thì ngủ không đủ, tối nay chắc tại vết thương nhức nhối nên khó ngủ dã man.

Tôi quên béng mất tại sao mình bị tống ra nước ngoài, chỉ nhớ là từ bé đến lớn, chị gái cái gì cũng hơn tôi.

Chị ấy đi đến đâu cũng tỏa sáng, nên bố mẹ kỳ vọng vào chị ấy nhiều hơn.

Chị gái làm mẫu nhí từ bé, sau này thì nổi như cồn nhờ cái mác hot girl học giỏi.

Còn tôi, ngoài cái mặt ra thì chẳng có gì.

Tôi hiểu bố mẹ thiên vị chị ấy.

Tôi cũng đồng ý để bố mẹ dồn hết tài nguyên cho chị gái.

Nhưng mà, có phải vì thế mà họ tống tôi ra nước ngoài không?

Tôi nhớ hồi ở bên kia, tôi uống thuốc như ăn kẹo, chịu đựng đủ kiểu đau đớn, mẹ bảo là để tôi thông minh hơn.

Mà sao tôi thấy từ ngày về nước, đầu óc tôi càng ngu đi ấy, ngủ nhiều hơn, phản ứng chậm hơn.

Có phải vì chữa bệnh không thành nên bố mẹ mới phải cho tôi về không?

Có phải vì tôi càng ngu nên họ càng ghét tôi không?

6

Ban ngày tôi lượn lờ ngoài đường, tối đến thì về khách sạn ngủ.

Tôi ở khách sạn được cả tuần rồi mà mẹ vẫn bặt vô âm tín.

Tôi hết tiền rồi.

Tôi nhắn tin cho mẹ, thì thấy bà chặn tôi rồi.

Buổi trưa, tôi đang ngồi ngẩn tò te ở sảnh khách sạn thì thấy một đôi trai xinh gái đẹp đứng ở lối vào khu vườn.

Anh kia dáng chuẩn, lưng quay về phía tôi, chỉ thấy bờ vai rộng.

Chị kia dáng nuột, váy dài thướt tha, ngước mặt lên cười với anh kia, nhưng tôi chỉ thấy được nửa mặt.

Tôi lắc lắc đầu, muốn nhìn rõ hơn.

Mấy hôm nay tôi hay bị đau đầu, nhìn cái gì cũng như có lớp sương mù ấy.

Cũng nhờ thế mà cái cảnh trước mắt thêm ảo diệu.

Tôi cầm điện thoại lên, chụp lại khoảnh khắc này.

Ai ngờ, tôi quên tắt flash, tiếng chụp ảnh lại còn để to nhất, họ phát hiện ra tôi ngay lập tức.

Đường quai hàm của anh kia hình như căng ra thì phải.

Ánh mắt của hai người kia nhìn tôi đầy vẻ bất thiện.

Tôi thấy họ tiến lại gần, bồn chồn không yên, cho đến khi Cố Thời Xuyên và Lộc Dữ đứng ngay trước mặt tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!