Chương 27: (Vô Đề)

Edit: Ry

Chuyện hóa chất rất quan trọng, Minh Dao nói chuyện với Lâm Chức một hồi lại mang đồ ra ngoài.

Lâm Chức nhìn đèn xe dần xa, khuỷu tay chống lên lan can đỡ má, đôi mắt xa xăm bao la.

Y có cảm giác nhiệm vụ này sắp kết thúc rồi, không phải vì Minh Dao đã có thể đứng dậy, miễn cưỡng đi được mấy bước, mà là thái độ của anh ta. Mặc dù không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng Lâm Chức biết chỉ cần mình không đổi thái độ, cuộc sống của Minh Dao có y góp mặt sẽ trở nên tốt đẹp hơn.

Giống như hệ thống nói vậy, anh sẽ thêm yêu quý cuộc sống này.

Lâm Chức cũng không phải là không muốn, thật ra y không thể tỉ mỉ phân tích cảm xúc của mình hiện giờ. Đi tới chỗ tủ rượu chọn một chai, y ngồi ở phòng khách nhỏ trên tầng ba, tự nhiên thưởng thức.

Mà ở bên kia, trước khi tới phòng thí nghiệm Minh Dao đã gọi điện thông báo chuyện này, đương nhiên anh chỉ gọi cho thành viên của tổ hạt nhân.

Tin tức này đối với các thành viên của tổ hạt nhân thật sự là một chậu nước lạnh, vì trước khi đưa ra phát minh họ đã lặp đi lặp lại thí nghiệm rất nhiều lần, thất bại vô số mới có được thành công ngày hôm nay.

Nếu quả thật có vấn đề, dù tỉ lệ có nhỏ đến mấy, chỉ cần có một người xảy ra chuyện vì họ, họ cũng khó mà chối bỏ tội lỗi.

Người phụ trách chính là một người đàn ông đeo kính, hắn không lớn tuổi, thậm chí còn được tính là tương đối trẻ trong nhóm kĩ thuật viên cốt cán, nhưng tài năng và sự nỗ lực của hắn là điều nổi bật nhất trong số các thành viên.

Chuyện quan trọng hơn nữa là kĩ thuật này vốn do hắn đề xuất, đồng thời áp dụng thực tiễn, thế nên vừa nhận được thông tin, hắn lập tức đi tìm hiểu.

Trong phòng thí nghiệm có rất nhiều động thực vật sống dưới nước, đây đều là sinh vật được nuôi nấng bằng nước đã quy trình xử lý kia. Để có thể so sánh tốt hơn, phòng thí nghiệm còn nuôi cả chuột bạch lẫn thỏ, chúng đều khỏe mạnh hoạt bát, bề ngoài thì không thấy có vấn đề gì.

Minh Dao tới, sau đó là một chuỗi thu thập mẫu, đi xét nghiệm, dưới trướng tập đoàn có phòng xét nghiệm nên có thể lấy được số liệu nhanh nhất.

Để nghiên cứu ra ảnh hưởng với người, người phụ trách đeo kính còn hẹn lịch xét nghiệm cho bản thân. Trong mấy năm làm nghiên cứu, hắn gần như coi phòng thí nghiệm là nhà, sau khi nước sinh hoạt ở phòng thí nghiệm chuyển thành nước đã qua xử lý hạt nhân, hắn vẫn luôn dùng nó tắm rửa nấu nướng.

"Ông chủ, người phát hiện ra chuyện này không đi cùng ngài sao?"

Người phụ trách nhìn ra sau ông chủ, chỉ thấy mỗi thư kí Cao, mà trước đó trong điện thoại ông chủ nói là có người phát hiện, tất nhiên không phải ông chủ tự dưng tìm được.

"Phu nhân của tôi là người phát hiện ra chuyện này, nhưng em ấy không phải người trong nghề, chỉ là có hứng thú với việc tôi làm." Minh Dao hời hợt nói, vẻ mặt không thay đổi, nhưng loại hãnh diện còn mang chút khoe khoang đó thật sự là lồ lộ ra ngoài.

Thư kí Cao cố gắng giữ cho biểu cảm trên mặt mình lạnh như tiền, không ngừng nói với bản thân rằng mình rất cần công việc này, nên nhất định không được cười, thậm chí còn vô thức phối hợp diễn trò với ông chủ.

À vâng vâng vâng, đúng đúng đúng, vợ ngài yêu ngài nhất.

Người phụ trách thầm nghĩ còn có chuyện tốt như vậy sao, kết hôn còn có người hỗ trợ kiểm tra dự án, vừa vâng vâng gật đầu vừa hâm mộ.

Minh Dao cảm nhận được sự hâm mộ của hắn, hết sức hài lòng.

Cho dù là xét nghiệm nhanh thì cũng cần thời gian, đến rạng sáng Minh Dao mới về nhà. Phát hiện phòng ngủ của mình không có ai, anh lại không mất mát như trước, cái ôm hồi tối khiến anh cảm nhận được một sự thân mật khác ngoài giao hẹn, lập tức đi vào thang máy xuống lầu bốn.

Lâm Chức không khóa cửa phòng, lúc Minh Dao mở cửa thì đèn đã tắt, rèm cũng kéo xuống một nửa, từ tia sáng ảm đạm có thể thấy được bóng người nằm trên giường.

Minh Dao không định làm phiền giấc ngủ của Lâm Chức, đang định nhẹ nhàng ra ngoài, lại nghe thấy tiếng hỏi thăm còn chút buồn ngủ: Minh Dao?

Là anh. Minh Dao vừa đáp vừa lại gần giường Lâm Chức, có lỗi nói: Đánh thức em à?

Thanh niên bị quấy rầy giấc mộng có vẻ còn chưa tỉnh táo, lặp lại động tác chớp mắt.

Tay Lâm Chức để ngoài chăn, Minh Dao nắm lấy bàn tay mềm mại, ngón tay vô thức gõ nhẹ, an ủi theo bản năng.

Trong phòng quẩn quanh bầu không khí dịu êm lạ kì, quyến luyến tĩnh lặng.

Não bộ của Lâm Chức dần tỉnh táo, trước khi ngủ y có uống rượu, nhớ lại chút chuyện năm xưa, có rượu giúp chìm vào giấc ngủ, vừa rồi là phản ứng vô thức khi nhận ra có người vào phòng.

Dù sao y cũng đã ở thế giới này nửa năm, không còn cảm giác rối loạn kiếp trước kiếp này như hồi mới xuyên tới, người có thể vào phòng y đại khái chỉ có Minh Dao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!