Edit: Ry
01 thấy kí chủ bị bế đi, nó sinh động phát huy cái gì gọi là sốc bay màu. Nhưng rồi nó nhanh chóng nhận ra, hẳn là đối tượng nhiệm vụ đã trở lại, nếu không kí chủ sẽ không cho bế như vậy.
01 rất thắc mắc kí chủ làm thế nào để phân biệt được, nó luôn theo dõi đối tượng nhiệm vụ cũng không nhận ra trái tim bên trong đã thay đổi.
Xét thái độ của Lâm Chức khi nhìn vào mắt hắn, Tạ Thanh cũng biết Lâm Chức đã nhận ra mình trở lại. Hắn cũng rất thắc mắc, sao Lâm Chức lại biết?
Dù là khi hắn bị bắt đi hay khi hắn trở về, Lâm Chức chỉ cần nhìn một cái là có thể phân biệt.
Điều này chứng tỏ cái gì, trong lòng Lâm Chức có hắn!
Ý cười trên mặt Tạ Thanh không thể che lấp, bế Lâm Chức về phòng.
Phòng 404 của Lâm Chức chưa được quét dọn, để tránh phiền phức, Tạ Thanh đưa người về phòng 403 của mình.
Hắn đang định điều chỉnh tư thế ôm, dùng chân đỡ để tiện tìm chìa khóa trong túi, vừa hay gặp Mạnh Linh mở cửa phòng ra, bèn dùng ánh mắt ra hiệu cho cô tới giúp.
Mạnh Linh tất nhiên sẽ không từ chối, cô và Tạ Thanh trở lại cùng lúc, nếu không có Tạ Thanh hỗ trợ, cô sẽ không thể tìm được lối ra nhanh như vậy.
Mạnh Linh cẩn thận dùng hai ngón tay với vào túi áo hoodie của Tạ Thanh, kéo chìa khóa ra, giúp hắn mở cửa phòng. Sau đó để chìa khóa vào tay Tạ Thanh, đợi hắn ôm Lâm Chức vào còn tốt bụng đóng cửa giúp họ.
Bọn họ có thể ra ngoài nhanh như vậy có công lao của Lâm Chức. Nhờ lối ra luôn phát sáng, bọn họ không đến mức như ruồi không đầu không tìm được phương hướng. Ngoài ra, chỉ riêng việc Lâm Chức ở đây đã là buff thêm sức mạnh cho Tạ Thanh rồi.
Ai mà chịu được
"có người thay thế ông, ngủ với vợ ông, còn đánh con ông" chứ, dù có là người bình thường thì cũng sẽ phát huy được khí thế
"ba năm đã hết Long Vương trở về".
Khi cô phát hiện lối ra đang phát sáng, đồng thời còn sáng liên tục, Mạnh Linh rất kinh ngạc. Tạ Thanh giải thích cho cô, sự hãnh diện và vui vẻ trên mặt hắn đến nay vẫn còn mới mẻ trong kí ức của cô.
Mạnh Linh nhìn cửa phòng đóng chặt, giấu đi hâm mộ trong mắt, đi xuống dưới lầu. Cô định ăn chút gì đó rồi về phòng.
Còn chuyện trao đổi thông tin với đồng đội, Mạnh Linh không vội, cô muốn đợi Tạ Thanh và Lâm Chức đi chung. Cô không thể cam đoan mấy đồng đội kia có bị thay thế không, nếu cả ba đều bị thay thế thì cô sẽ gặp nguy hiểm.
Trong phòng 403, Tạ Thanh định giúp Lâm Chức cởi giày, lại phát hiện giày thể thao trên chân thiếu niên bỗng biến thành giày thêu màu đỏ.
Sự thay đổi này khiến hắn khựng lại.
"Vợ ơi, em đang rèn luyện trái tim của anh đấy à?"
Tạ Thanh tươi cười nhìn lại, tưởng là Lâm Chức đang cố ý trêu mình, lại phát hiện Lâm Chức vẫn nhắm mắt say ngủ.
Ý cười trên mặt hắn biến mất, lập tức vươn tới kiểm tra hô hấp của y, nhưng giơ tay xong mới nhận ra, cảm thấy mình đúng là thiểu năng.
Lâm Chức đang ở trong dạng quỷ, đào đâu ra hô hấp.
Tạ Thanh lập tức kéo rèm lại, tránh cho ánh nắng chiếu vào khiến y khó chịu.
Hiển nhiên là liên tục khống chế cơ thể hắn khiến sức mạnh của Lâm Chức tiêu hao quá nhanh, thậm chí phải hóa về hình thái gốc để nghỉ ngơi.
Tạ Thanh cảm động, cẩn thận cởi giày cho y.
Đôi chân trắng nõn lành lạnh như điêu khắc từ ngọc. Rõ ràng là nam, chân của Lâm Chức cũng không phải kiểu gót sen vàng ba tấc, nhưng so với đàn ông bình thường thì vẫn xinh xắn hơn hẳn.
Bàn tay nóng hổi của thanh niên áp vào gan bàn chân xinh đẹp, ngón tay vô thức vuốt ve mu bàn chân. Đôi mắt vốn trong trẻo như bị mực nước nhuộm đầy, lát sau hắn buồn bực cúi đầu, lầm bầm:
"Vợ ơi, hình như anh sắp thành biến thái vì em rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!