Làn khói đã tan hết xuất hiện trước mặt mọi người là một con vật nhỏ.
Phụt.
Hahahaha.
Ôi con thỏ, hahaha.
"Làm tưởng thứ gì ghê gớm lắm, haha."
Những tiếng cười vang lên từ những người chơi, từ những vệ sĩ, từ những người hướng dẫn, kể cả của chàng trai trẻ đang ngồi trên ghế.
Ông lão sau khi thấy cũng thất vọng, nhưng ông không biểu lộ ra ngoài.
Trần Vũ Phong nhìn con vật được triệu hồi trước mặt cũng rất ba chấm, không ngờ cậu yếu đến nổi chỉ triệu hồi được một con thỏ, tuy nó hoàn toàn không phải con thỏ giống với thế giới cậu.
Con vật được triệu hồi tuy không quá nhỏ, nhưng đối với hình thể của động vật ở thế giới này nó đã bị liệt vào thế yếu.
Cả người nó là một màu trắng, nhìn rất giống thỏ, nhưng đuôi nó khá dài, đầu nó lại giống hổ, hai lỗ tai dảnh lên cao giống như đang nghe ngóng.
Meo.
Tiếng kêu của nó vang lên, những người chơi xung quanh liền tiếp tục phá lên cười.
Tứ tước Ales Masađơ từ nãy đến giờ mặt đều không thay đổi, sau khi thấy người cuối cùng cũng đã xong liền đứng dậy.
"Sau đây ngài Vu Quan sẽ đứng ra tổng kết."
Ông lão đứng dậy đi vài bước về phía trước, nhìn đám đông phía dưới ông từ tốn nói.
"Chào mừng những nhân tài mới của đông đại lục Alati, bây giờ các người sẽ di chuyển theo lời ta nói."
Những vệ sĩ cùng người hướng dẫn đi xuống nơi những người chơi đang đứng, khi ông lão chỉ đến người nào đó rồi nói, họ sẽ đi đến chỗ người được chỉ rồi dẫn họ đứng sang một bên.
Đến cuối cùng còn dư lại bốn mươi người, Vu Quan nhìn sơ qua sau đó cầm một lá bùa xé rách nó.
Một vòng tròn ma phá hiện ra trước mặt ông khoản năm bước chân.
"Bốn mươi người các ngươi từng người bước vào trong, chúc các ngươi sống tốt."
Trần Vũ Phong đứng trong nhóm bốn mươi người còn dư lại, sau khi ông lão nói xong ai nấy đều chừng chờ không dám bước vào, cậu nhìn người này sau đó nhìn người kia cuối cùng nhìn sang những vệ sĩ lực lưỡng.
Tuỳ duyên đi. Thở dài một tiếng Trần Vũ Phong liền đi ra khỏi nhóm người, sau đó bước vào vòng tròn ma pháp.
Ánh sáng trong vòng tròn chợt loé, đầu óc cậu quay cuồng, nhịn xuống cảm giác nao nao trong người cậu nhắm mắt lại.
Đến khi cảm thấy cả người trở lại bình thường cậu liền mở mắt ra.
Đập vào mắt cậu là một cái cổng được làm đơn sơ bằng thân cây cùng rơm, dựng ở bên cạnh là một tảng đá đứng đề tên Thạch Hoa thôn.
Từ bên trong cánh cổng có một người đang đi ra, sau khi nhìn thấy Trần Vũ Phong đang ngơ ngác đứng liền đi đến.
Một ông lão từ từ xuất hiện trước mắt cậu, khuôn mặt ông đầy hiền từ, mặc một bộ đồ cũ, tay cầm một thân cây làm nạn chống, đi đứng chậm rãi.
Khi ông lão đứng còn cách Trần Vũ Phong năm bước liền dừng lại.
"Xin chào người tới từ phương xa, ta là An Nari trưởng làng của thôn Thạch Hoa."
"Ta đã được thông báo về sự xuất hiện của khách phương xa, từ nay cậu sẽ trở thành một dân làng trong thôn chúng tôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!