Chương 33: Vội Vàng Không Kịp Chuẩn Bị!

Tô Bạch cắn đầu lưỡi một cái, cả người nghiêng về sau, nếu như hắn không có thắt dây an toàn, có lẽ Tô Bạch đã ngã ngồi ở bên trên chỗ lái xe.

Mèo đen vươn móng vuốt của mình ra liếm, giống như hồn nhiên không để ý đến Tô Bạch, nhưng chỉ có Tô Bạch biết, vừa rồi khi chính mình và con mèo đen này đối mặt với nhau, trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh kia, đó giống như là âm phủ, bên trong đó có vô số oan hồn đang gào thét, gầm thét.

Đây là một hình ảnh khiến cho người ta chấn động lại tuyệt vọng, thậm chí là Tô Bạch, một người có sức chịu đựng hơn người bình thường, lúc đột nhiên nhìn thấy hình ảnh này, trong nháy mắt, toàn bộ tinh thần đều thất thủ.

Đây là con mèo gì?

Tô Bạch cố gắng ổn định lại tâm trạng của mình.

Lúc này, điện thoại di động của Tô Bạch có tin nhắn đến, Tô Bạch không có quan tâm, nhưng con mèo đen này lại meo một tiếng nhảy đến, ngồi bên cạnh ghế phụ, đưa móng vuốt của mình ra, đặt ở trên di động của Tô Bạch được để trong hộp số trên xe.

Trong đầu Tô Bạch hiện lên rất nhiều suy nghĩ, hắn nên móc dao găm ra làm thịt con mèo này, hay là trực tiếp mở cửa xe ra chạy mất, nhưng sau khi nhìn thấy hành động của con mèo, Tô Bạch vẫn hít sâu một hơi, cầm di động.

Trên wechat có lời mời kết bạn mới.

Hơn nữa lời mời kết bạn này rất kỳ quái:

"Yêu cầu này thông qua nick Kong bu66."Từ khi nào wechat có chức năng này rồi? Thông qua một nick đại chúng để kết bạn? Hình ảnh avatar của đối phương là một con mèo đen.

Tô Bạch sửng sốt một chút, phóng to ảnh avatar của đối phương, lại ngẩng đầu lên nhìn con mèo đen đang ngồi trên ghế phụ, ảnh avatar của đối phương chính là con mèo đen ở trước mặt hắn.

Chẳng lẽ con mèo đen này đang dùng wechat, kết bạn với hắn? Tô Bạch liếm môi, không có khả năng, con mèo đen này đang liếm láp móng vuốt của chính mình, trên móng vuốt của nó cũng không có điện thoại.

Sau khi ngây người, Tô Bạch vẫn ấn đồng ý.

Nick wechat của đối phương là: Hắc ám lệ chi (Cái tên này có nghĩa là quả vải đen.

)Vừa kết bạn không bao lâu, đối phương liền gửi đến một tin nhắn bằng giọng nói, Tô Bạch vừa chú ý đến con mèo đen, vừa mở tin nhắn ra.

- Chào anh, anh giúp tôi đưa Cát Tường về Thành Đô, cảm ơn.

Cát Tường? Cát Tường là cái gì? Con mèo đen này tên là Cát Tường? Tô Bạch thật sự không thể đem hai chữ Cát Tường liên hệ với con mèo đen vừa mới khiến cho trong đầu hắn xuất hiện những hình ảnh khủng bố kia.

Con mèo này và ngụ ý cát tường như ý có liên quan gì?

- Cô là ai? Tô Bạch trả lời lại.

- Anh không có tư cách hỏi tôi là ai, hiện tại tôi chỉ muốn anh đưa Cát Tường về Thành Đô cho tôi, không phải anh vừa mới mua vé máy bay về Thành Đô sao, đúng lúc tiện đường.

Giọng điệu của đối phương rất cứng rắn, nhưng có thể nghe được rõ ràng, đây là giọng nói của một người phụ nữ, mang theo một loại khí thế không cho phép phản bác.

- Là con mèo này sao?

- Dĩ nhiên, anh đưa nó về Thành Đô.

Tô Bạch không tiếp tục nói:

"Tôi không mang theo đâu" hoặc là

"Tôi mang theo thì được lợi gì?", càng không có truy hỏi thân phận của đối phương, chỉ nhắn lại:

- Được.

Hắc ám lệ chi lập tức gửi đến một mặt cười.

Đặt di động trở lại chỗ cũ, con mèo đen này giống như đã sửa sang xong lông mèo của mình, sau đó nó ngồi đó, nhìn ra ngoài cửa sổ, dáng vẻ rất tự nhiên.

Người kia có thể thông qua nick wechat của Phát Thanh Khủng Bố để kết bạn với mình sao? Người kia biết chuyện hắn về Thành Đô? Rốt cuộc người kia là ai?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!