Một Hạ Thiệu Phong đã khiến Hướng Phù
Sinh đau đầu, lại thêm một tên Lâm Sóc, tâm trạng của Hướng Phù Sinh hoàn toàn
rớt xuống tận địa ngục, chẳng muốn dự tiệc thêm. Từ đó về sau, cho dù Hạ Thiệu
Hinh có dùng cách gì khích Hướng Phù Sinh về nhà mình chơi, cô cũng không chịu
đi. Mất công lại gặp hai người anh em tốt nhà kia.
Tháng chín, trường Cảng Đại bắt đầu năm
học mới, cũng là lúc thời đại học của Hướng Phù Sinh mờ màn. Ban đầu, bà Ngu
Điềm không chịu để Hướng Phù Sinh đến ở tại kí túc xá, lo cô không quen, nhưng
Hướng Phù Sinh rất cương quyết. Thứ nhất, ở trong kí túc đi học sẽ tiện hơn;
thứ hai, dù gì cô cũng đã lên đại học, nên tiếp xúc với cuộc sống mới. Ông
Hướng Hằng cũng đứng về phe con gái, bà Ngu Điềm nói không lại hai người, chỉ
đành bảo, nếu cảm thấy không thoải mái thì quay về ngay. Lúc ấy Hướng Phù Sinh
mới được phép đến ở trong trường.
Mới bước chân tới kí túc, mọi thứ đối
với có đều thật mới lạ. Kí túc xá nơi cô ở có tên là Lee Hysan. Mọi người đều
khen nơi này vị trí rất đẹp, sở hữu một không gian biển cả lí tưởng. Nhưng đối
với người sợ nước như Hướng Phù Sinh, ưu điểm này chằng lấy gì làm hay ho. Rất
may cửa sổ phòng cô kề với đường phố nên cũng không quá phiền toái.
Hoạt động "đón ma mới
"ở kí túc kéo dài liên tục hơn mười ngày. Hướng Phù Sinh khó tránh phải thử nghiệm một lần mặc đồng phục, cùng vài trăm người nghiêm chỉnh ăn bữa sáng trong căng tin, chơi mấy trò lạ lẫm kiểu như"cưỡi ngựa đánh trận
", lại phải đi thăm phòng chào hỏi khoảng mười người bạn cùng kí túc. Khoảng quá nửa tháng sau cô mới lại cùng hội Lara đi uống trà chiều. Lara nhìn Hướng Phù Sinh nói:"Crystal, mới
một thời gian không gặp mà sao cậu gầy rộc đi thế. Ký túc đày đọa người ta đến
thế cơ à?"
"Đến một môi trường mới ít nhiều cũng có chút không quen chứ." Hướng Phù Sinh khuấy khuấy ly cà phê.
"Cho nên tớ mới không đến kí túc ở, xe đi xe đón một tí cũng bao xa đâu. Hơn nữa, không phải tớ kì thị đâu, mấy đứa trong trường cũng tạp nham lắm." Một cô bạn khác nói.
Hướng Phù Sinh cười nhạt, không trả lời.
"Xì, cái loại ế dài ra chỉ ao ước lấy được chồng giàu như cậu làm sao hiểu được suy nghĩ của Crystal. Người ta sau này phải thừa kế công ty của chú Hướng, làm một bà đầm thép đấy." Lara
tóm lấy Hướng Phù Sinh.
"Sao chứ, bây giờ kí túc xá nhiều tai tiếng lắm. Biết bao nhiêu quy định cứng nhắc, có mấy cái hoạt động nhạt nhẽo mà cứ bắt người ta tham gia bằng được."
"Thôi, có gì hay đâu mà tranh cãi mãi." Hướng Phù Sinh gỡ tay Lara ra, chặn đứng cuộc nói chuyện của mấy cô
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!