Edit: Suzu Adelia
*****
Lúc Cố Tây Thâm tỉnh lại thì phát hiện mình nằm ở trên giường, tay chân bị cố định ở cột giường thành hình chữ đại (). Cái còng tay đang cố định tay hắn chính là đồ hắn cùng Quý Tô Dao dùng để chơi Tình. Thú, giờ chính hắn bị sử dụng thứ này trên người thì cảm giác một cũng không vui vẻ.
Nhớ tới tình hình trước lúc hôn mê, sắc mặt Cố Tây Thâm biến thành màu đen. Hắn không thể tin được rằng Quý Tô Dao dám xuống tay với hắn.
"Cảm giác thế nào hả?"
Cố Tây Thâm quay đầu nhìn liền thấy Tô Dao ngồi trên một cái ghế bên mép giường, khóe miệng mang theo ý cười nhạt nhưng đôi mắt trong trẻo mà lạnh lùng. Cô đã thay một chiếc váy ren trắng, mắt nhìn hắn, ung dung đeo bao tay màu trắng.
Nhìn Quý Tô Dao như vậy, trong lòng Cố Tây Thâm có chút dự cảm không tốt nhưng lông mày vẫn nhíu lại,
"Cái gì đây? Muốn chơi trò gì đó đặc biệt một chút sao? Em ngoan ngoãn đi, đừng có náo loạn, thả anh ra, muốn chơi gì tôi cũng chiều em hết."
Tô Dao cười nhạo một tiếng,
"Trò tôi muốn chơi có hơi đặc biệt nhưng mà không cần cởi trói, như vậy chơi mới thích."
Cô đeo găng tay, cầm một chén nước đi tới, trên mặt mang theo ý cười kỳ dị,
"Anh uống miếng nước trước đi cho đỡ khát, nếu không lát nữa kêu lên sẽ khó chịu lắm đó."
Dự cảm không tốt càng trở nên mãnh liệt, Cố Tây Thâm âm trầm nhìn vào ly pha lê cô cầm, nửa ly đựng nước trong suốt.
Nhìn thì có vẻ không có vấn đề nhưng hôm qua hắn cũng lấy nửa ly nước đút cho Quý Tô Dao như này.
"Dao Dao, em đừng nghịch nữa, chơi như vậy không tốt,"
Khuôn mặt hắn nháy mắt trở nên u ám, lạnh như băng mà xanh mét.
Quý Tô Dao nhẹ nhàng nở nụ cười, vẻ mặt vô cùng dịu dàng nhìn hắn chăm chú,
"Chơi không tốt sao? Thế mà tôi thấy đêm qua anh chơi rất vui nha, tôi cho rằng anh sẽ thích đó."
Nói rồi, một tay cô nắm cằm hắn, ép hắn mở miệng.
Cô Tây Thâm tất nhiên là không phối hợp. Tuy cơ thể hắn bị trói nhưng đầu có thể động đậy. Hắn lắc đầu, vùng vẫy, muốn thoát khỏi sự kiềm chế của cô. Nhưng hắn không nghĩ tới sức lực của Quý Tô Dao cực kỳ lớn, hắn căn bản là không thể thoát khỏi.
Nửa ly nước bị hắn uống không sót một giọt.
"Quý Tô Dao, cô muốn làm gì!"
Mắt Cố Tây Thâm hiện lên tia máu, hốc mắt trừng Tô Dao đến mức muốn nứt ra. Thân là tổng giám đốc bá đạo, từ trước đến nay đều là hắn khống chế người khác, lần đầu tiên bị một cô gái chơi đùa trong lòng bàn tay như này khiến hắn vô cùng nghẹn khuất.
Hơn nữa, Quý Tô Dao hiện tại khiến hắn cảm thấy vô cùng xa lại. Tô Dao kia là người nhát gan yếu đuối, dù hắn đối đãi thế nào cũng chỉ yên lặng tiếp nhận (Suzu: Chỗ này ta chém ^_^). Quý Tô Dao hiện tại trong bình tĩnh lại lộ ra sự điên cuồng đến mức có thể hủy diệt mọi thứ.
Cái này khiến Cố Tây Thâm nghĩ đến mấy từ: hắc hóa.
Chẳng lẽ sự xuất hiện của Giản Nhu đã đả kích cô nhiều đến thế sao? Yêu không được cho nên hắc hóa. Cố Tây Thâm tuy tức giận nhưng hơi đắc ý, không nghĩ Quý Tô Dao yêu hắn đến vậy.
Tô Dao không biết là hắn đang nghĩ gì nhưng quả thật cô đang giả vờ hắc hóa. Ý cười của cô không giảm, mắt màu hổ phách sáng lên kỳ dị.
Cô cúi người chậm rãi tới gần hắn, môi đỏ khẽ mở, Làm anh nha.
Ba chữ ái muội này vừa phun ra khiến Cố Tây Thâm đột nhiên hạ cơn tức. Chuyện này chơi kiểu gì cũng là đàn ông chiếm ưu thế, tuy rằng để người khác ăn hết làm hắn khó chịu nhưng ngẫu nhiên đổi sang phương thức chơi khác cũng không tồi.
Nhưng rất nhanh hắn phát hiện mình quá sai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!