Hắn vừa mới ngồi trên người Hoài Giảo hung hăng như một con cún điên, hết xoa lại nắn, buông ra hai câu đe doạ và đánh hơi cậu xong chớp mắt đã trở lại bình thường.
Hắn đứng thẳng dậy, khi đứng dậy còn đưa tay tóm lấy Hoài Giảo trên mặt đất.
Hoài Giảo bị hắn kéo ngồi dậy, tâm tình thất thường hỉ nộ ái ố của đối phương doạ cậu sợ, dù được đối xử cẩn thận cũng khiến cậu cảm thấy kinh hãi.
Hoài Giảo không dám đứng dậy hay đi lại.
Khi cậu ngồi trên thảm nhìn nghiêng, cậu có thể nhìn thấy chiếc ghế ban đầu cậu ngồi vốn đã nằm dưới chân Lục Văn trước khi trốn thoát, bây giờ đang nằm ở một nơi rất xa cạnh lò sưởi, chân ghế gỗ gãy tan tành, giống như bị người hung hăng đập nát.
Đưa mắt về phía trước, cậu nhìn thấy Trác Dật đang quay lưng vào lò sưởi, nửa thân trên khom xuống, tay chân vẫn bị trói chặt, sợi dây quanh người dường như là thứ duy nhất nâng đỡ anh. Hoài Giảo ngơ ngác nhìn y, Trác Dật cũng đồng thời ngẩng đầu nhìn cậu.
Máu đỏ sậm dính trên vầng trán ẩm ướt của anh, để lại những vết hằn gớm ghiếc trên khuôn mặt tuấn tú của đối phương.
Trác Dật... Hoài Giảo run rẩy gọi hắn, môi run run.
Hoài Giảo có thể tưởng tượng sau khi cậu trốn thoát Hình Việt đã tức giận như thế nào.
"Em gặp được chủ nhân của căn nhà dưới chân núi à?" Trác Dật vì vết máu mà nheo mắt lại, nhìn Hoài Giảo không hề trách móc, chỉ lo lắng hỏi cậu: Hắn bắt nạt em?
Hoài Giảo mím môi, lắc đầu với đôi mắt đỏ hoe.
Hành động vừa rồi bị người đàn ông cõng vào rõ ràng khiến Trác Dật hiểu lầm, cho rằng Hoài Giảo bị cưỡng bức bắt lại khi đang chạy trốn.
"Cậu sao rồi? Vết thương trên đầu cậu..."
Không sao đâu. Trác Dật tựa hồ cười nói:
"Hình Việt nhìn thấy em bỏ chạy, hình như sắp phát điên rồi, em không thấy vẻ mặt hắn lúc đó buồn cười đến thế nào đâu."
Hoài Giảo cong môi, không cười nổi.
Điều Trác Dật không nói là sau khi Hình Việt phát điên, nhìn thấy hắn chỉ cười hai tiếng, quay người lại, nhặt chiếc ghế mà Hoài Giảo đã ngồi trên mặt đất lên đánh mạnh vào đầu y.
Người đàn ông này thực sự phát điên.
Trác Dật nhìn thấy Hoài Giảo như muốn khóc, lại nuốt xuống lời muốn nói.
Anh ta là ai? Lục Văn im lặng hồi lâu mới dành thời gian hỏi thăm khi Hoài Giảo và Trác Dật không nói chuyện nữa.
Hoài Giảo quay đầu lại, nhận ra người đang được hỏi đến chính là chủ nhân căn nhà gỗ, y đang dựa vào ghế sô pha không nói gì.
Tôi không biết... Hoài Giảo nhìn vào mắt người đàn ông, bổ sung:
"Ông ấy biết Hình Việt."
Hắn bắt được cậu?
Ừm.
Lúc này không ai lên tiếng nữa.
Diễn biến khó lường, thế sự không có đường lui như hiện tại đã khiến mọi người cảm thấy kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần.
Đặc biệt là Trác Dật và Lục Văn bị thương, còn Hoài Giảo, người duy nhất rảnh tay chân, lại bị một người đàn ông xa lạ còn chưa rời đi canh giữ.
Một lúc sau, Hình Việt trở về, y đẩy một chiếc xe kim loại kỳ lạ đi tới, những chiếc bánh xe lăn trên sàn gỗ phát ra tiếng cọt kẹt, mấy người không khỏi ngẩng đầu lên.
Lúc này Hình Việt đang đứng bên lò sưởi đẩy xe lại quay về với vẻ lãnh đạm giả tạo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!