Chương 65: Kết thúc

"Kỷ Phong Miên?"

Khương Nam Thư vô thức gọi một tiếng, anh lại thấy lạ lạ, dù sao thì cả hai đều là Kỷ Phong Miên.

Chỉ là Kỷ Phong Miên vốn không có ý này, hắn đang tức muốn điên lên, "May mà anh về nhanh, không để cho hắn hôn được em, mỗi một nụ hôn của em đều là của anh!"

Khương Nam Thư đột nhiên nhớ tới một chuyện, về nụ hôn đầu tiên. Kỷ Phong Miên đứng trước mặt dường như không nhớ nụ hôn lần đó, xem ra, lần đó…là do nhân cách khác.

Có lẽ khoảng cách quá gần, Khương Nam Thư nhất thời không khống chế được biểu cảm, anh bị Kỷ Phong Miên nhận ra.

"Khương Khương. em đang nghĩ gì đấy?" Kỷ Phong Miên dừng lại, "Có phải là lão già đó trước đây đã…ưm…"

Kỷ Phong Miên che miệng ngơ ngác, tuy chỉ là một nụ hôn phớt, nhưng là do Khương Nam Thư chủ động, lần chủ động hiếm có.

"Anh ơi, em thấy hơi lạnh…"

Hôn xong, Khương Nam Thư còn sát tới tai hắn nói một câu như vậy.

Nhất thời Kỷ Phong Miên quên hết tất cả, "A, đi đi vào, về đi ngủ, ngoài này lạnh như vậy, về đi ngủ trước."

Cho đến khi vào phòng tắm Kỷ Phong Miên mới thấy không đúng.

Hắn nhìn bản thân trong gương, dữ dằn gằn hỏi: "Rốt cuộc vừa rồi mày đã làm cái gì?"

Không có phản ứng.

Kỷ Phong Miên càng nghĩ càng thấy không đúng, vẻ mặt vừa rồi của Khương Nam Thư rõ ràng là chột dạ, lẽ nào là thật?

Hắn không nhịn được nữa, mở cửa phòng tắm lao vào phòng.

Rầm một tiếng.

Khương Nam Thư mới tắm xong, anh mặc áo ngủ đang ngồi đọc sách, ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Kỷ Phong Miên đẩy cửa bước vào.

"…, anh không lạnh à?"

Kỷ Phong Miên nhìn chằm chằm anh không nói chuyện, hình như đang giận, mấy giây sau mới nói, "Không lạnh."

Khương Nam Thư không chịu nổi, thật sự là không thể nào nhìn cảnh trước mắt được, "Cho dù không lạnh thì có phải anh cũng nên mặc cái quần vào không."

Bấy giờ Kỷ Phong Miên mới phản ứng, hắn cúi xuống nhìn, vành tai đỏ ửng, hắn lật chăn lên rồi chui vào.

Có lẽ là vì quá hoảng, cả người hắn gần như là lao tới đè lên người Khương Nam Thư, lúc gần ngã xuống tay chợt trơn, người hắn đè cả lên.

"Ôi—"

Khương Nam Thư suýt thì không thở được, lúc bình thường trở lại thì lại đối diện với ánh mắt gần trong gang tấc. Anh giơ tay muốn đẩy ra nhưng lại thấy đụng vào chỗ nào cũng thấy không ổn.

Mà Kỷ Phong Miên lại không động đậy mà cứ nhìn anh trân trân.

"Được rồi, anh lại tính làm trò gì." Khương Nam Thư thấy không được tự nhiên.

"Anh muốn khử trùng."

"Khử trùng?"

Kỷ Phong Miên tiến ngày càng sát lại, "Hắn từng hôn em đúng không. nụ hôn đầu của em có phải là với hắn?"

"…" Khương Nam Thư không ngờ trong chuyện này người não cơ bắp như Kỷ Phong Miên lại nhạy cảm đến đáng sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!