Chương 6: Người Đáng Ghét

Dịch bởi Axianbuxian12

"Này, cậu đừng hòng chạy!"

Kỷ Phong Miên đuổi theo Khương Nam Thư vào lớp học.

"..."

Khương Nam Thư cất sách vào cặp, "Tôi không muốn chạy."

"Vậy sao nãy cậu không nói hết?"

Đầu Khương Nam Thư có hơi đau, thậm chí anh bắt đầu nghi ngờ người đứng trước mặt anh có phải chỉ là người trùng tên trùng họ.

Trong ký ức của anh, trúc mã Kỷ Phong Miên tuy tính cách phóng khoáng, làm việc thẳng thắn nhưng không hề có tư duy kỳ lạ, cũng không khó giao lưu thế này.

Tuổi tác tăng lên, trí thông minh của con người sẽ không giảm, chuyện này không hợp lý.

Anh quay mặt sang, đối diện với Kỷ Phong Miên, không thể không nói, đôi mắt này rất đẹp cũng rất đáng sợ.

Chỉ cần không nói chuyện, vẻ ngoài của Kỷ Phong Miên rất có tinh tính lừa gạt, trông cực kỳ áp lực.

"Không thì cậu ở lại đó thảo luận chuyện triệt sản với mấy bạn nữ đó?"

Kỷ Phong Miên chớp chớp mắt, lúc này hắn mới phản ứng lại hắn vừa mới nói những lời ngu ngốc, thế nhưng hắn không muốn lộ ra trước mặt Khương Nam Thư, hắn cứng miệng: "Tôi nói sai gì à, quyền triệt sản của tôi đã đưa cho cậu rồi."

"Đó là quyền triệt sản cho mèo."

"Tôi trả tiền!" Kỷ Phong Miên lửa bốc lên đầu, "cậu không chỉ không cảm ơn tôi, ngay cả tên cũng không cho biết."

"Mục đích của cậu không phải là trả thù cho mèo của cậu sao... thôi bỏ đi.

"Khương Nam Thư đột nhiên cảm thấy anh đứng đây tranh cãi chuyện triệt sản thật là ngớ ngẩn. Chắc là do lây nhiễm sự ngu ngốc. Anh im lặng, Kỷ Phong Miên lại tự thấy hắn chiếm thượng phong,"Miêu Nhị Gia còn chưa có con thì cậu đã đưa nó đi "cắt" mất rồi, xong chuyện còn không có ý định xin lỗi...

"Khương Nam Thư biết nếu không nói rõ chuyện con mèo đen, cho dù anh nói cái gì thì thiếu niên tư duy kỳ lạ trước mặt anh cũng có thể khiến chuyện này đảo lộn. Anh không ngại xin lỗi, có thể giải quyết vấn đề là được. Chỉ là, Khương Nam Thư rất ít khi xin lỗi, suy cho cùng thì thiếu niên 17 tuổi dù có lý trí tới đâu cũng khó mở lời,"Tôi...

"Anh chần chừ, đối diện với mắt của Kỷ Phong Miên. Kỷ Phong Miên khẽ nâng cằm, khóe miệng cũng hơi nhếch lên, trông rất là lưu manh."Cậu có biết không, mấy hôm nay Miêu Nhị Gia vẫn luôn chiến tranh lạnh với tôi, sờ cùng không cho sờ, lương tâm cậu có chịu được không?

Cậu có thấy mình quá đáng không?

"Anh cảm thấy, không thể để cho người này đắc ý như vậy. Trong đầu Khương Nam Thư đột nhiên nhảy ra câu này, rồi lại xúc động nói ra miệng,"Xin lỗi đều là lỗi của tôi, cậu và Miêu Nhị Gia đừng vì tôi mà cãi nhau..."

"...

"Khương Nam Thư đơ người. Kỷ Phong Miên cũng đơ luôn. Câu nói này đúng là kỳ quái, Khương Nam Thư cảm thấy anh không bình thường, anh cầm cặp sách đi thẳng ra ngoài. Còn về vấn đề anh quan tâm, có thời gian lại nói chuyện vậy. Cho đến khi Khương Nam Thư ra khỏi cửa cũng không nghe thấy tiếng động trong lớp. Anh nghĩ, chắc là vì lời nói kia quá buồn nôn nên kích thích tới Kỷ Phong Miên. Nghĩ cũng phải, lời học được trong mơ cũng có chút hữu dụng."Này, Khương Nam Thư."

Mới đi được vài bước thì Kỷ Phong Miên đã đuổi theo, "Cậu lại không đợi tôi?

"Tay phải hắn cầm cặp sách, tay trái lại tự nhiên đặt trên vai Khương Nam Thư, giống như những người bạn thân. Ánh mắt Khương Nam Thư dừng một lúc trên cánh tay đó. Anh không quen, cũng không thích tiếp xúc ở khoảng cách này. Nhưng nếu lúc này nhắc tới, Kỷ Phong Miên lại dây dưa mấy chuyện không liên quan, muốn nói chuyện tiếp cũng không được. Bỏ đi."Chúng ta về chung." ngữ khí Kỷ Phong Miên hơi cao, dường như tâm trạng rất tốt.

"Nhà cậu ở đâu?

"Khương Nam Thư hỏi thẳng. Trong lòng anh đã có đáp án, Miêu Nhị Gia xuất hiện ở cách vách, thêm tên của Kỷ Phong Miên, đây không phải là trùng hợp. Kỷ Phong Miên:"Lục Ý Giang Nam."

Lục Ý Giang Nam ở cạnh đại viện Bạch Vân, là tiểu khu mới xây hai năm gần đây, nhà cửa rất đẹp, giá cả cũng rất cao.

"Cậu không ở đại viện Bạch Vân?

"Khương Nam Thư thuận miệng hỏi. Không ngờ, Kỷ Phong Miên lại ngạc nhiên,"Sao cậu biết tôi muốn ở chỗ đó, cậu theo dõi tôi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!