Chương 50: "Kỷ Phong Miên" lên sàn

Âm thanh trong phòng dừng hết lại, tất cả mọi người đều nhìn về hướng này.

"Bỏ tay."

Kỷ Phong Miên chau mày nhìn mấy người đang giữ hắn.

Mấy người này vừa bị hắn làm cho sợ phát khiếp, nhất thời không dám buông tay.

"Bỏ ra, tôi sẽ không ra tay trước mặt Khương Nam Thư."

Lý do này nghe không được thuyết phục, như là nói ra chỉ để lừa người khác buông tay. Nhưng vẻ mặt Kỷ Phong Miên rất nghiêm túc, hắn cũng bình tĩnh lại.

Lúc nãy thì như con sư tử bị chọc giận, cảm giác khủng bố như thể có thể phá nát căn phòng này mà giờ đây lại như một con người khác.

Mấy người nọ đều lần lượt buông tay.

Kỷ Phong Miên đi tới bên cạnh Khương Nam Thư rồi đột nhiên ôm lấy đối phương, mũi thì dụi vào cổ anh hít một hơi.

Mùi hương thanh khiết quen thuộc bay vào mũi giảm bớt cơn đau đầu như muốn nứt ra của hắn.

Khương Nam Thư đứng im đợi một lúc thì lại thấy người đang ôm anh được nước lấn tới, không chỉ không buông tay mà đầu mũi còn bắt đầu cọ vào xương quai xanh của anh.

Anh không thấy nhột, chỉ là Kỷ Phong Miên có vẻ đã uống rượu. Trừ việc đầu mũi có hơi lạnh ra thì anh còn cảm nhận được xúc cảm mềm mại hơn.

"Bỏ tay." anh hạ giọng nói.

"Không chịu." Kỷ Phong Miên chơi xấu.

Khương Nam Thư biết hắn mặt dày, nhưng anh thì không, thế là anh chẳng nói nhiều thẳng tay kéo cổ áo Kỷ Phong Miên về sau.

Sức anh không đọ lại Kỷ Phong Miên, nhưng khi kéo cố áo sẽ khiến phần cổ khó chịu nên sẽ buông tay trong vô thức.

"A, khụ—" Kỷ Phong Miên ôm cổ lùi lại một bước rồi nhìn Khương Nam Thư.

Mọi người xung quanh đều nín thở.

Ngày thường Kỷ Phong Miên rất hào phóng, nhân duyên cũng không tệ. Chỉ là vẻ ngoài hắn là kiểu khá hung dữ, lại thêm cơ thể cao lớn, vừa rồi khi nổi nóng cực kì đáng sợ.

Cảm giác đáng sợ lúc này còn khiến người khác vô thức nghĩ rằng hắn sẽ nổi điên.

"Khương Khương, cậu dữ quá."

Thật không thể ngờ được, Kỷ Phong Miên lại chỉ oán than một câu rồi lại nhào lên.

Chỉ là lần này hắn không ôm chặt không buông nữa mà chuyển qua khoác vai anh.

Khương Nam Thư thở dài: "Lần này làm sao? Cậu uống rượu à?"

Kỷ Phong Miên gật đầu: "Ừ, đầu đau lắm."

"Cậu đã đập phá chỗ này?"

Kỷ Phong Miên nói nhỏ: "Lát nữa tôi sẽ đi bồi thường."

Khương Nam Thư nhìn Trương Thư vẫn đang rúc trong góc không dám rời đi nhưng chốc chốc lại nhìn qua đây.

Kỷ Phong Miên đột nhiên nổi điên chắc chắn có liên quan tới Tương Thư.

Chỉ là chứng "Sợ đồng tính" của hắn đã khỏi, cũng đã lâu không mất khống chế như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!