Chương 46: Anh em thân thiết phải giúp đỡ nhau

Màn hình xuất hiện khung cảnh trường học, một nhóm người mặc đồng phục đang đùa giỡn.

Kỷ Phong Miên nhíu mày xem một hồi cảm thấy ngờ vực, "Diễn viên phim học đường này sao cao to vậy."

Liên tiếp mấy diễn viên Âu Mĩ xuất hiện đều cao to cường tráng, nhiều người còn để râu quai nón, nhìn kiểu gì cũng không thấy giống học sinh.

Khương Nam Thư gật đầu tán thành, "Chắc là phim kinh phí thấp."

"Sâm Tử gửi nhầm à?"

Kỷ Phong Miên không hiểu, sao Triệu Sâm lại gửi loại phim kinh phí thấp, diễn thô như vậy cho hắn.

Cắt cảnh rất nhanh, cảnh trên lớp vèo cái đi qua, trong lớp chỉ còn lại một học sinh.

Cậu học sinh ở lại này lại trông rất thanh tú, mặc đồng phục trông hài hòa hơn mấy người cơ bắp kia nhiều.

Cậu học sinh đang thu dọn đồ đạc không chú ý tới máy quay.

Kỷ Phong Miên cuối cùng cũng mất hết kiên nhẫn, hắn cầm lấy điện thoại, "Phim rác gì không biết."

Hắn phàn nàn một câu rồi kéo thanh tiến trình về sau, hắn tính xem thử mấy đoạn rồi tắt đi.

Ngón tay dừng lại, tiếng thở nặng nề phát ra từ ti vi.

Kỷ Phong Miên ngẩng đầu lên nhìn thấy màn hình tràn đầy màu sắc dục.

"!"

Tay hắn khẽ run, vô thức nhấn vào điện thoại, nhưng lại nhấn quá mạnh nên điện thoại rơi xuống đất.

Kỷ Phong Miên chưa bao giờ phản ứng nhanh như vậy, hắn nhoài người ra đỡ điện thoại.

Thế nhưng trong lúc hỗn loạn ngón tay hắn với được góc điện thoại, nhưng lại không cầm chắc, lại khiến chiếc điện thoại bị đổi hướng rơi.

Chiếc điện thoại thành công rơi vào gầm giường, Kỷ Phong Miên đơ người.

"Kỷ Phong Miên, người trong phim này đang làm gì vậy?" Khương Nam Thư hỏi.

Kỷ Phong Miên cứng người quay lại nhìn vào đôi mắt bình tĩnh của Khương Nam Thư rồi nhìn theo hướng ngón tay anh.

"Họ…."

Qua một hồi nhưng vẫn không có câu trả lời.

Tư duy của Khương Nam Thư dần dần quay lại, "Đây chính là phim mà Phương Hiểu nói bạn bè thường cùng nhau xem à?"

Logic của anh lúc này hoàn toàn không có giới hạn đạo đức, anh chỉ nghĩ đơn giản, Phương Hiểu nói bạn bè sẽ cùng nhau xem phim, đó là hành vi bình thường.

Kỷ Phong Miên gật đầu, "À, đúng vậy, chính là như vậy."

Hắn nhìn ánh mắt còn mờ mịt của Khương Nam Thư, không biết xuất phát từ tâm tư gì mà lại ép mấy lời nói khác xuống, cũng chẳng cố gắng nhặt điện thoại nữa.

Khương Nam Thư nhìn ti vi, chăm chú xem phim.

Diễn viên trong phim đã bắt đầu cởi quần của nhau.

"Tại sao lại là hai con trai?" Khương Nam Thư hỏi một cách nghiêm túc, "Phương Hiểu nói là phim bạn bè cùng nhau xem, vậy phải là phim hành động nam nữ cùng nhau trao đổi kiến thức sinh lí chứ?"

Kỷ Phong Miên căn bản không có tâm tư xem phim, hắn chỉ nhìn đôi môi đỏ mọng vì rượu của Khương Nam Thư, tai thì nghe âm thanh dây dưa trong tivi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!