Chương 33: Viết Tên Cậu Lên Ngực Tôi

Dịch bởi Axianbuxian12

Mấy ngày sau, kì thi đại học kết thúc.

Tiếng hoan hô vang trời khắp Ngũ trung Lễ Châu, các thí sinh từ các điểm thi quay về trường.

Để trút nỗi lòng, cũng là để tạm biệt.

Học sinh các lớp đều chen chúc ngoài hành lang, thi nhau hoan hô ném bỏ tập đề.

Cho dù biết sau đó sẽ bị giáo viên bắt quét dọn nhưng cũng bung xõa một phen.

Khương Nam Thư ngồi ở chỗ yên lặng thu dọn các tập đề đã làm và những đề làm sai thành một tập.

Anh ngước nhìn nhóm người đang vui mừng bên ngoài, còn có cả Kỷ Phong Miên đang bị nhóm người vây chật cứng.

Kỷ Phong Miên là người có nhân duyên rất tốt, lúc này cả đám người vây lấy hắn đòi viết tên lên áo đồng phục.

Hắn cầm lấy bút, vẻ mặt tươi cười không từ chối.

Chỉ là tư thế của Kỷ Phong Miên rất lạ, tay phải thì cầm bút viết tên, tay trái thì lại nhất nhất che lấy phần trước ngực không để ai đụng vào.

Những người xung quanh hắn cũng không để ý, đám con trai thì khá là tùy ý, duỗi tay kí tên sang chỗ khác.

Thậm chí còn có không ít bạn nữ nhân lúc hỗn loạn kí tên lên lưng hắn.

Khương Nam Thư nhìn đám ồn ào náo nhiệt nào hành lang, hai mắt anh cong cong.

"Khương Nam Thư, có thể phiền cậu viết tên lên đồng phục của tớ không?

"Người mở lời là bạn nữ điềm đạm ngồi phía trước anh. Ánh mắt cô có chút thấp thỏm, giọng nói cũng rất nhỏ, mới hỏi xong lại vội nói,"Không được cũng không sao, coi như là kỉ niệm."

"Được." Khương Nam Thư nhận lấy chiếc bút dạ, anh kí tên mình lên chiếc áo bạn nữ trải trên bàn.

"Khương Nam Thư, tớ nữa tớ nữa, tớ cũng muốn kí.

"Có lẽ là thấy người dũng cảm đầu tiên đã thành công nên các bạn nữ con trong lớp đều xúm tới. Khương Nam Thư cũng không từ chối, anh kí từng cái một. Ngược lại, anh cũng bảo họ kí tên lên áo anh. Đúng nhỉ, làm kỉ niệm. Cho dù trải qua cấp 3 như thế nào, dù nhạt nhòa hay đầy kí ức thì cũng là một giai đoạn cực kì đặc biệt trong cuộc đời."Khương Nam Thư, có thể phiền cậu cũng kí tên cho tớ không?"

Anh ngẩng đầu lên nhìn thấy Hà San San.

"Ừ.

"Khương Nam Thư gật đầu. Anh giơ tay muốn kí lên áo nhưng lại bị cản lại."Xin lỗi, cậu có thể kí ở đây không?

"Khương Nam Thư nhìn Hà San San chỉ vào đằng trước áo khoác, so với phần lưng kín những tên là tên thì phía trước sạch sẽ không một chữ nào. Hà San San giải thích thêm:"Phía sau hết chỗ kí rồi, hay là cậu kí chỗ này nhé."

Khương Nam Thư cũng chẳng nghĩ nhiều, anh gật đầu, vừa mới giơ tay lên thì một cánh tay khác nắm lấy cổ tay anh.

"Khương Khương, không được kí tên lung tung đâu.

"Hơi thở quen thuộc từ phía sau bao trùm lấy anh, Khương Nam Thư quay đầu lại liền nhìn thấy Kỷ Phong Miên không nghiêm chỉnh nửa dựa vào lưng anh. Anh không động đậy, chỉ hỏi lại,"Sao thế?"

Kỷ Phong Miên lườm những người đang đứng xem, hắn chọn ghé sát tai Khương Nam Thư hạ giọng nói, "Người yêu nhau mới viết tên lên ngực trái, ý là trong tim tôi có cậu.

"Hắn cách rất gần, môi như dính vào tai Khương Nam Thư, Khương Nam Thư thấy hơi nhột, anh nghiêng mặt kéo giãn khoảng cách nhưng không đẩy người ra. Khương Nam Thư hạ bút kí tên lên lưng, lẫn trong những cái tên khác, dù nét chữ mạnh mẽ nhưng cũng không bắt mắt. Khóe mắt Hà San San ửng đỏ, cô đứng trước bàn Khương Nam Thư như còn lời gì muốn nói."Đi đi đi, ra bên ngoài kí, còn một đống người chưa kí kìa." Kỷ Phong Miên kéo Khương Nam Thư ra khỏi phòng học.

Chạy mấy vòng bên ngoài, thu thập đầy đủ chữ kí của các bạn khác xong Kỷ Phong Miên kéo Khương Nam Thư chạy về một nơi ít người.

Chỗ này là nơi Khương Nam Thư thích ở nhất trong lúc nghỉ giải lao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!