Chương 31: Tôi là trúc mã của cậu? Thật ư?

Sau khi về nhà Kỷ Phong Miên liền thả Miêu Nhị Gia qua cửa sổ tầng 2 nhà Khương Nam Thư.

Cửa sổ đối diện không đóng, Miêu Nhị Gia cũng rất phối hợp, nó nhẹ nhàng nhảy qua cửa sổ.

Mọi chuyện thuận lợi.

Khương Nam Thư xuất hiện ở cửa sổ, ôm Miêu Nhị Gia lên.

Dù sao thì hai tháng qua Miêu Nhị Gia cũng được nuôi tại nhà Khương Nam Thư. Đối với con mèo đen này thì nhà nó hay nhà Khương Nam Thư cũng chẳng có gì khác nhau.

Động tác của Khương Nam Thư rất thuần thục, anh không hề bất ngờ với sự xuất hiện của Miêu Nhị Gia.

Anh rủ mắt, vẻ mặt lúc ôm Miêu Nhị Gia rất dịu dàng, nhìn có vẻ tâm trạng rất tốt.

"Miêu Nhị Gia, con mèo này, đừng có chạy lung tung! Vô duyên!" Kỷ Phong Miên thấy cơ hội thì lập tức trèo lên cửa sổ chuẩn bị nhảy qua.

Khương Nam Thư ngước lên nhìn rồi lạnh lùng đóng cửa sổ lại.

"Ấy—"

Kỷ Phong Miên ngu người, ngay cả Miêu Nhị Gia cũng không có tác dụng sao?

Hắn đã dâng cả mèo của hắn lên rồi mà đến cái liếc mắt cũng chẳng có?

"Miêu Nhị Gia! Cái đồ ăn cháo đá bát! Nói giúp tao vài câu đấy!"

Kỷ Phong Miên chỉ nhận được ánh mắt coi thường của Miêu Nhị Gia, nhân đấy nó ngẩng đầu lên dụi dụi vào cằm Khương Nam Thư.

Giây sau, Khương Nam Thư mặt lạnh kéo rèm cửa lại, ngăn cản ánh mắt cuối cùng của Kỷ Phong Miên.

Kỷ Phong Miên chịu đả kích, hắn quay về ngẫm nghĩ xem buổi chiều rốt cuộc đã nói sai điều gì.

Nghĩ đi nghĩ lại cũng không hiểu, hắn quyết định gọi cho quân sư Triệu Sâm.

Điện thoại nhanh chóng kết nối.

"Sâm Tử, hỏi mày một chuyện."

"Sao thế, lại chọc giận Khương Nam Thư rồi à?" Triệu Sâm đã quá quen rồi, chuyện có thể khiến Kỷ Phong Miên gọi điện cho cậu ta với cái giọng này thì chỉ có thể là Khương Nam Thư.

Kỷ Phong Miên cũng không dài dòng, hắn nói lại một lần chuyện hồi chiều, "Sau đó cậu ấy vứt tao lại trên đường rồi đi mất, chuyện này là sao?"

Nhất thời Triệu Sâm vẫn chưa hiểu.

Cậu ta do dự, hỏi: "Thế này…là ghen à?"

"Ghen?" Kỷ Phong Miên thấy hơi khó hiểu, "Nhưng cậu ấy tự chủ động hỏi mà, tao thật sự không giấu diếm cái gì, có chuyện gì đều nói hết. Trước đó không phải mày nói với tao là với người thông minh lại nhạy cảm như Khương Nam Thư thì cách tốt nhất chính là không giấu diếm sao?"

"Mày lại không hiểu rồi."

Triệu Sâm hơi thiếu tự tin nhưng vẫn nói ra những kinh nghiệm tình trường của mình, "Cậu ta biết mày nói thật không liên quan với việc cậu ta giận, ghen là thế mà, biết rõ là vô lý nhưng vẫn không khống chế được cảm xúc."

"Nhưng…ghen không phải là chuyện của mấy đôi tình nhân à?"

Kỷ Phong Miên cứ cảm thấy chỗ nào đó không đúng, nhưng nghĩ lại những kiến nghị trước đó của Triệu Sâm rất có ích thì hắn lại thấy cậu ta nói rất có lý.

Triệu Sâm: "Cũng không hẳn, bạn bè cực kì thân thiết cũng có ham muốn chiếm hữu, Khương Nam Thư vốn đã không có bạn bè, nghe mày nói có một trúc mã cực kì thân thiết thì chắc chắn sẽ có hơi tức giận rồi."

Kỷ Phong Miên nghe vậy thì lên ngay tinh thần, trong lòng dâng lên niềm vui mãnh liệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!