Chương 18: Ở Bên Cạnh Bảo Vệ Cậu

Dịch bởi Axianbuxian12

Mấy tiếng sau.

Khương Nam Thư đang ở bệnh viện chăm sóc Kỷ Phong Miên vẫn đang hôn mê bất tỉnh.

Sau khi Kỷ Phong Miên ngất đi, Khương Nam Thư đã gọi xe cấp cứu đưa hắn tới bệnh viện.

Sau đó anh dùng vân tay của Kỷ Phong Miên để mở khóa điện thoại và gọi điện cho số liên lạc khẩn cấp trong danh bạ.

Người nghe điện thoại nói đang ở An Bình, sẽ mau chóng tới Lễ Châu.

Từ An Bình tới Lễ Châu phải ngồi máy bay mất một tiếng rưỡi, từ lúc gọi điện đến giờ đã ba tiếng.

Cửa phòng mở ra, một người trung tuổi bước vào.

Ông ta mặc một bộ vest màu xám, đeo kính, bên tóc mai có vài sợi bạc, người ông ta toát ra sự nho nhã lịch sự.

Khương Nam Thư khẽ sững sờ, anh đứng dậy chào.

Trí nhớ anh rất tốt nên nhanh chóng nhớ ra đã gặp gương mặt này ở đâu.

Chuyên mục giáo viên có phong thái trên trang web của trường đại học B, ảnh của người đàn ông trung niên trước mặt nằm ở một vị trí rất bắt mắt.

Giáo sư học viện pháp luật, Lý Kính Tùng.

Lý Kính Tùng gật đầu với Khương Nam Thư, đưa tay ra, "Chào cháu, chú là người nhận ủy thác từ người giám hộ của Kỷ Phong Miên, cháu gọi chú là chú Lý là được."

Khương Nam Thư bắt tay với ông, "Cháu chào chú, cháu là bạn cùng lớp với Kỷ Phong Miên, cháu tên là Khương Nam Thư."

"Chú biết cháu đấy, ngồi đi.

"Hai người ngồi xuống sô pha trong phòng bệnh. Đây là phòng VIP, có phòng vệ sinh và các tiện nghi cần thiết. Với điều kiện của Khương Nam Thư thì không thể đưa Kỷ Phong Miên vào phòng bệnh đơn được. Sau khi cuộc gọi kết thúc không lâu thì bệnh viện đã đổi phòng bệnh cho Kỷ Phong Miên sang phòng này. Xem ra là luật sư Lý đã sắp xếp."Bác sĩ đã kiểm tra, cơ thể Kỷ Phong Miên không có vấn đề gì." Khương Nam Thư dừng lại một chốc, "Nhưng cậu ấy mãi chưa tỉnh lại.

"Tình huống này rất lạ, tạm thời bác sĩ cũng chỉ có thể giữ Kỷ Phong Miên lại quan sát một lát, đợi người giám hộ tới rồi nói chuyện. Luật sư Lý gật đầu, vẻ mặt ông bình tĩnh, dường như đã quen với việc này,"Đây là bệnh cũ của Kỷ Phong Miên, tạm thời chưa giải quyết được, lát nữa sẽ tỉnh lại thôi.

Làm sao mà thằng bé lại ngất?"

Khương Nam Thư cũng không giấu diếm, "Cháu xảy ra xung đột với người khác, Kỷ Phong Miên tới giúp rồi đánh nhau, sau đó thì ngất đi.

"Còn chi tiết anh ôm eo Kỷ Phong Miên thì không quan trọng nên bỏ qua. Ngoài chuyện đó thì Khương Nam Thư đều kể rõ hết mọi chuyện sau khi Kỷ Phong Miên xuất hiện. Anh nói chuyện rất mạch lạc, hai ba câu đã giải thích xong chuyện đã xảy ra. Luật sư Lý nghe xong thì đột nhiên hỏi một câu,"Cháu Khương, chú thấy cách tư duy của cháu rất hợp để học luật, cháu nghĩ sao về chuyện này?"

Khương Nam Thư hơi sững sờ, rồi anh lắc đầu, "Cháu đã có kế hoạch khác rồi ạ."

"Thật đáng tiếc, nếu cháu học luật thì thi vào đại học B, tới lúc đó chú sẽ làm thầy hướng dẫn nghiên cứu sinh cho cháu."

"Cháu cảm ơn sự cất nhắc của chú."

Khương Nam Thư cảm ơn nhưng lại không nhận lời.

"Cháu không tính thi vào đại học B?

"Luật sư Lý hiểu được lời từ chối khéo của Khương Nam Thư. Ông không hề tức giận, ông chỉ thấy lạ. Trước đó ông đã nghe phó hiệu trưởng Ngũ trung nói mấy câu về Khương Nam Thư, anh là người chắc chắn có thể thi đỗ được mấy trường đại học. Khương Nam Thư học ban xã hội, nếu học xã hội thì đạo học B là lựa chọn tốt nhất. Mà trong những môn xã hội của đại học B thì học luật là có tiếng nhất."Không phải, cháu chuẩn bị thi vào đại học B, chỉ là cháu đã có kế hoạch rồi, vả lại cháu cũng đang cố gắng vì mục tiêu này.

"Câu trả lời của Khương Nam Thư rất mạch lạc. Luật sư Lý rất tán thưởng thiếu niên trước mắt, không kiêu ngạo không siểm nịnh, bình tĩnh lý trí, quả thực là một hạt mầm luật pháp. Đáng tiếc, đối phương có vẻ không có hứng. Ông nói sang chuyện khác một cách tự nhiên, đưa chủ đề nói chuyện về lại Kỷ Phong Miên,"Cháu nói Tiểu Miên mất khống chế?"

"Vâng." Khương Nam Thư khẽ nhíu mày, "Lúc đó cháu thấy vẻ mặt cậu ấy rất lạ, lo lắng xảy ra chuyện nên cháu đã cản cậu ấy lại."

"Cháu cản lại được?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!