Thẩm Quốc Hào vẫn luôn để ý tin tức Thẩm Không Thanh, sau khi biết được Thẩm Không Thanh đạt được quán quân Olympic toán quốc tế, Thẩm Quốc Hào nháy mắt vui mừng khôn xiết, không hổ là con ông, làm ông nở mặt nở mũi.
Thẩm Quốc Hào trong lòng kích động vạn phần, ông luôn luôn trầm mê công việc không thể kiềm chế lại lần đầu bỏ công việc xuống, vội vã mà về đến nhà.
Thẩm Gia Di đang ngồi thảo luận trang sức đá quý với Đoạn Mạn Nhu mắt sáng lên, vô cùng cao hứng lên đón, ôm chặt cánh tay Thẩm Quốc Hào, làm nũng bán manh nói: "Ba, sao hôm nay ba về nhà sớm vậy?"
Nhìn con gái vẻ mặt duyên dáng, Thẩm Quốc Hào nhìn không được duỗi tay xoa xoa đầu Thẩm Gia Di, trong mắt tràn đầy sủng nịnh.
"Ba, con biết ba bận công việc, nhưng mà bận cũng không thể không chú ý đến thân thể chứ!" Người ta đều nói con gái thận trọng, trên người Thẩm Gia Di cũng thể hiện điểm này, ba mẹ mình có hiềm khích, Thẩm Gia Di là người nhận ra đầu tiên, thân là áo bông nhỏ tri kỉ của ba mẹ, Thẩm Gia Di đương nhiên sẽ nắm chặt cơ hội hỗ trợ hòa hoãn quan hệ giữa ba mẹ, nhón chân đến bên tai Thẩm Quốc Hào, ra vẻ thần bí nhỏ giọng nói: "Ba, ba không biết đâu, mấy ngày nay mẹ cứ luôn nhắc đến ba mãi.
"
Ánh mắt Thẩm Quốc Hào rốt cuộc chuyển tới trên người Đoạn Mạn Nhu đang ngồi trên sofa.
Đoạn Mạn Nhu mặt mày ôn nhu, ánh mắt nhìn Thẩm Quốc Hào trước sau như một lưu luyến đa tình.
Nếu là ngày thường, nhìn thấy vợ ôn nhu đa tình như vậy, trong lòng Thẩm Quốc Hào đã sớm mềm một mảnh, nhưng mà hiện tại, nhìn hai mắt vợ muốn nói lại thôi, Thẩm Quốc Hào cũng chỉ nhẹ nhàng thở dài, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Không biết bắt đầu từ khi nào, Thẩm Quốc hào đã sinh ra hiềm khích với người vợ đã từng ân ái, chút hiềm khích này tuy rằng không có uy hiếp với hôn nhân vợ chồng bọn họ, nhưng xác thật có ảnh hưởng tới cảm tình vợ chồng bọn họ.
Thân là người bên gối Thẩm Quốc Hào, Đoạn Mạn Nhu đương nhiên Thẩm Quốc Hào đã sinh ra bất mãn với bà ta, trong mắt hiện lên một mạt đau thương, nhưng vẫn ra vẻ kiên cường như cũ mở miệng nói: "Tiểu Di, đừng nháo ba con.
"Thẩm Gia Di cười giảo hoạt, tiếp tục nhẹ nhàng phe phẩy cánh tay Thẩm Quốc Hào, làm nũng bán manh. Thẩm Quốc Hào mềm lòng, sắc mặt cũng không hề khó coi như vậy, ngồi xuống bên người Đoạn Mạn Nhu ông tận lực dùng ngữ khí hòa hoãn nói:"Không Thanh ở cuộc thi Olympic toán học quốc tế giành quán quân, nó thi được như vậy, không chỉ làm mình anh nở mày nở mặt, cũng là để cho Thẩm gia nở mày nở mặt, em! "
Không đợi Thẩm Quốc Hào đem lời nói cho hết, Thẩm Gia Di liền vẻ mặt không cao hứng mà phản bác: "Ba! Thẩm Không Thanh từ đầu đến cuối không coi chính mình là người Thẩm gia, ba há miệng mở miệng đều là Thẩm Không Thanh, người ta căn bản không nhận tình cảm của ba, hà tất gì!"
"Câm miệng!"
Thẩm Quốc Hào thẹn quá hóa giận, hận sắt không thành thép mà mắng: "Mặc kệ thế nào, Thẩm Không Thanh cũng là anh trai ruột cùng một mẹ đẻ ra của con!"
Youll also like
[ Edit/ ĐM ] Thái tử, khi nào chúng ta ly hôn [ xuyên thư ] by Nang_2906
[ Edit/ ĐM ] Thái tử, khi nào chúng ta ly hô!
4.
5K
342
Edit: Nắng Tên Hán Việt: [ xuyên thư ] Thái tử, cha môn thập ma thời hầu ly hôn Tác giả: Nhất Chỉ Diễm Tử Tình trạng convert: Hoàn thành (201c) Thể loại:
Nguyên sang, Đa!
Ta Là Một Ảnh Vệ [Đam mỹ] by Thien__Linh
Ta Là Một Ảnh Vệ [Đam mỹ]
311K
24.
1K
Tác giả: Tiểu Vũ Phi Thể loại : Xuyên không, cổ đại, cung đình, ân oán tình cừu, ấm áp, cường công x cường thụ, thô bỉ thổ tào* mặt than thụ x âm hiểm lãnh diễm thần kin!
KIM BÀI HUẤN LUYỆN VIÊN (Edit) by LeoRegulus248
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!