Hệ thống chống chịu được đến gần sáng.
Năng lượng cạn kiệt lúc mặt trời ló rạng.
Y bị cuốn vào không gian để nạp năng lượng, bản thân liền lao về không gian chủ điên cuồng bấm máy kiểm soát thế giới.
Nhưng thế giới đột nhiên thông báo có thành viên cấp cao đã xuyên vào .
Tiểu chủ thần lúc này mới có thể yên tâm tắt chuông cảnh báo trong đầu.
Hắn xuyên tới rồi, đùi vàng sẽ được an toàn.
**
Đám tang thi cẩn thân soi xét con người đang thoi thóp.
Đây chẳng phải phu nhân của Vương sao ? Tại sao lại bị thương trầm trọng như vậy chứ ?
Dù sao cũng là tang thi cấp hai , chúng đã có linh trí rồi.
Biết suy nghĩ.
Một con đầu đàn là tang thi cấp 3.
Nó trầm tư đánh giá Mễ Tiểu Bối rồi đưa ra một kết luận.
"Phu nhân bị người ta đánh. Ngươi đi tìm người đó bắt về. Còn ngươi và các ngươi, đưa phu nhân về. Bảo vệ cho kĩ một chút!"
Đám tang thi ngây ngô gật đầu.
Phải đối đãi với phu nhân tốt nhiều chút.
Vương một khi tức giận sẽ rất đáng sợ.
Đáng sợ thế nào á ? Chính là đáng sợ tới mức khiến một đám tang thi không có não cũng biết sợ mà phục tùng .
Trên đường đi , một con tang thi cấp thấp vì đói khát mà nhào tới muốn cắn Mễ Tiểu Bối.
Cái kết là bị đám tang thi cấp cao hơn hội đồng một trận .
"V...! Vương...p... phu nhân đang ở nhà..."
Một con tang thi cấp hai khó khăn gửi truyền âm cho Huỳnh Tịch Thần.
Nó mới cấp hai nên cổ họng vẫn chưa hoàn thiện.
Huỳnh Tịch Thần nhận được tin liền tức tốc dịch chuyển về căn cứ.
Hắn là tang thi Vương.
Trở về căn cứ, hắn suýt thì tức điên khi thấy bảo bối đang thoi thóp trên chiếc giường cũ.
Con tang thi cấp ba vội vàng thanh minh.
Chúng vô tội nha.
Người đánh phu nhân không phải chúng.
Huỳnh Tịch Thần liếc chúng một cái .
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!