Thương Lan Yên cũng không hề né tránh. Lá bạc hà dính nước được Doãn Nhã vỗ nhẹ vào má trái nàng, phát ra một tiếng kêu nhỏ.
Mặc dù thẹn quá hóa giận, nhưng khi ra tay, Doãn Nhã vẫn vô thức khống chế sức lực. Nhịp vỗ nhẹ nhàng như vậy, thậm chí còn khiến cô nhận được một nụ cười vi diệu từ Thương Lan Yên, khiến cô không hiểu sao lại cảm thấy mình dường như đã rơi vào cái bẫy nào đó.
"Cô cười cái gì?" cô không nhịn được hỏi.
"Ta nghĩ tới chuyện vui." Thương Lan Yên hái lá bạc hà trên mặt xuống, đặt vào lòng bàn tay dùng ngón tay xoa xoa, dường như rất vui vẻ.
"... Cô biết câu nói này xuất xứ ở đâu không?" Doãn Nhã hỏi lại.
"Không biết." Thương Lan Yên ngước mắt nhìn về phía cô. "Nhưng đó là một câu nói không tệ."
"Cô cảm thấy như vậy, là bởi vì tôi đã nói câu nói này phải không?" Doãn Nhã cũng cố gắng dùng cái bẫy của mình để gài nàng.
"Không sai." Thương Lan Yên sảng khoái nhận lời, sau đó chuyển lời: "Bất quá, ngươi hình như vẫn chưa nói cho ta biết, lúc đó ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ chuyện vui gì."
Doãn Nhã bóp nát một mảnh bạc hà.
"Ta nhớ được, khi đó ta định hủy đi máy tính để bàn, ai ngờ lại thất bại." Thương Lan Yên tự mình nói tiếp. "Đó dường như là lần đầu tiên ngươi thử, dựa vào việc viết xuống quy tắc để ước thúc ta."
"..." Giờ phút này, Doãn Nhã vô cùng muốn đem toàn bộ bạc hà trong chậu vò nát trong lòng bàn tay, nhét vào miệng cái lão yêu tinh này.
"Việc có thể ước thúc hành vi của ta, chuyện này khiến ngươi cảm thấy vô cùng cao hứng." Thương Lan Yên tiếp tục hồi ức. "Cho dù lúc đó đeo khẩu trang, nụ cười của ngươi vẫn không giấu được."
"Nhanh đừng nói nữa!!" Doãn Nhã cuối cùng cũng không nhịn được xù lông lên, giơ bạc hà uy h**p nói: "Nói nữa là cô hết bạc hà đấy!!"
Khóe môi Thương Lan Yên khẽ nhếch, ngược lại là lùi ra khỏi phòng bếp. Trước khi đi, nàng vẫn không quên lấy từ tủ lạnh ra một bình sữa tươi.
Sau khi lão yêu tinh rời đi, Doãn Nhã tiếp tục rửa bạc hà. Cô cũng không biết Thương Lan Yên rốt cuộc có ma lực gì, rõ ràng không lâu trước đó bản thân còn khóc đến nước mắt giàn giụa, vậy mà mới được bao lâu, đã bị lão yêu tinh này chọc cho xù lông như một con mèo vậy.
Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, lần đầu tiên phát hiện bản thân có thể ước thúc Thương Lan Yên, côquả thực rất cao hứng. Nhưng nếu thực sự muốn cô nói rõ nguyên nhân cụ thể, cô lại không thể diễn đạt rõ ràng được, bản thân rốt cuộc là vì tìm thấy một chút hy vọng sống trong tuyệt cảnh mà cao hứng, hay là vì có thể chi phối cường giả mà cao hứng.
Suy nghĩ cuối cùng vừa xuất hiện trong đầu, Doãn Nhã không biết thế nào lại liên tưởng đến giấc mơ tối qua, tiếp đó không nhịn được suy nghĩ, nếu là người ở vị trí của mình trong mơ là Thương Lan Yên...
Ngày càng nhiều hình ảnh không mời mà đến, xâm nhập vào trong đầu cô, dọa đến cô bỏ một mảnh bạc hà đã rửa sạch vào miệng nhấm nháp, cưỡng ép dời đi sự chú ý, ngừng tiếp tục tư duy phân tán.
Đợi đến khi bỏ đầy hộp giữ tươi lá bạc hà vào tủ lạnh, Doãn Nhã lấy điện thoại ra xem giờ, cảm thấy Sầm Tưởng giờ này chắc đã dậy, thế là nhắn tin báo bình an cho cô ấy.
Phù Sinh hôm nay gõ chữ sao: Nhị Tưởng, ngày hôm qua pháp thuật thực sự có liên quan đến sứa, hơn nữa đại phản diện đã thông qua pháp thuật đó, thu hồi thất tình lục dục của nàng.
Phù Sinh hôm nay gõ chữ sao: Tao cảm thấy... Sự thay đổi của nàng ấy vẫn còn lớn, thái độ cũng không còn lạnh lùng cứng nhắc như trước. Mặc dù không biết nàng ấy có tiện thể thu hồi buff "não yêu đương" của tộc giao nhân không, nhưng nói chung, mọi chuyện hẳn là đều đang phát triển theo hướng tốt.
Cô vừa gửi tin nhắn thứ hai, đang soạn tin nhắn thứ ba, liền thấy Sầm Tưởng gửi đến một chuỗi dấu chấm hỏi.
Nhị Tưởng: Nhã con, nếu mày bị đại phản diện bắt cóc, thì nháy mắt mấy cái nhé.
Phù Sinh hôm nay gõ chữ sao: Tao nói thật mà, không tin mày có thể gọi điện cho tao.
Nhị Tưởng: Không được, nếu nàng ấy ở bên cạnh mày nhìn xem chúng ta đối thoại thì sao?
Nhị Tưởng: Nàng ấy không làm gì mày chứ?
Nhìn những tin nhắn này, Doãn Nhã không tự chủ nghĩ đến lời bạn thân khuyên cô hôm qua, không nhịn được thở dài. Hôm qua, đặc biệt là buổi tối, thực sự đã xảy ra quá nhiều chuyện, cô căn bản không biết phải giải thích với bạn thân thế nào, để bạn thân tin rằng giữa mình và Thương Lan Yên đã có thay đổi nào đó.
Cô nghĩ nghĩ, xóa bỏ lời giải thích ban đầu, nhập lại.
Phù Sinh hôm nay gõ chữ sao: Mặc kệ mày tin hay không, tao dùng bạc hà làm tiền cược, đã uy h**p nàng ấy thành công.
Nhị Tưởng: ???
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!