Chương 6: (Vô Đề)

Lần thứ hai ở thế giới này, hắn phải chui lỗ chó. Lỗ chó lần này nhỏ hơn cái kia, việc chui vào cũng khó khăn hơn.

"May cho nhà ngươi là ông đây rộng lượng, nếu không ông đây chắc chắn sẽ chửi c.h.ế. t ngươi."

Chim nhỏ Hạo Hạo: ...

Không phải bây giờ trong lòng ký chủ vẫn đang điên cuồng chửi nó đấy à?

Đi theo chỉ dẫn của chim nhỏ, Tống Kim Tùy đi men theo vài con đường vắng người, dễ dàng tìm được nơi nữ chính đang ở. Bởi vì nữ chính là nhi nữ được sủng ái nhất nhà, còn là trưởng nữ, tài năng hơn người cho nên chỗ ở được sắp xếp cũng rất lớn, nô bộc, nô tỳ ra ra vào vào cũng rất nhiều.

Sau bức tường ngăn cách là một khu vườn nhỏ được lát gạch bên trên tạo thành lối đi. Bên trong có hai dãy nhà, đoán chừng là một dãy phòng để nghỉ ngơi còn lại là một dãy phòng để nữ chính học y thuật. Bên ngoài sân còn để một cái giá rất lớn, bên trên để rất nhiều loại thuốc quý.

Tuy rằng hắn không hiểu lắm về đông y nhưng cũng biết sơ qua vào thứ.

Hắn vừa mới bước vào đã có thể nhìn thấy phản diện đang đứng đối mặt với nữ chính. Phía sau nữ chính có không ít nô bộc, bên cạnh thì có hai nô tỳ đứng hai bên.

Lúc hắn bước vào liền nghe thấy tiếng trách cứ ai oán của phản diện:

"Tiểu Tâm, tại sao ngươi lại lừa gạt tình cảm của ta?"

Nữ chính nghe thấy phản diện gọi mình như vậy thì bác bỏ ngay: "Sư phụ, chúng ta từ đầu đến cuối chỉ là tình thầy trò. Người yêu quý ta, ta kính trọng ngài. Tại sao bây giờ lại biến thành ta lừa gạt tình cảm của ngài rồi?

Từ đầu đến cuối là ngài đơn phương yêu thầm ta, ngài không nói, ta cũng không biết. Hơn nữa, ta đối với ngài thật sự chỉ có tình thầy trò mà thôi.

Nếu như ngài thật sự thích ta, vậy thì ngài nên chúc phúc cho ta mới đúng.

"Phản diện cúi gằm mặt, hình như là đang đau lòng đến mức không muốn đối diện sự thật:"Tiểu Tâm, con thay đổi rồi.

Rõ ràng, trước đây con...Sư phụ à, ngài đừng đứng ở đây nhắc chuyện quá khứ nữa được hay không? Quá khứ cũng đã là quá khứ rồi, ngài cứ nhắc đi nhắc lại như thế cũng chẳng thay đổi được gì.

Người bây giờ con muốn thành thân chỉ có huynh ấy, không phải người... mong người tự biết rõ thân phận.

"Tống Kim Tùy đứng ở phía xa nhìn vào:"...

"Ông đây cảm thấy nữ chính này một câu nói tôn trọng phản diện, hay câu kêu kính trọng phản diện. Thế nhưng câu từ nàng ta sử dụng thì không có kính trọng lắm đâu. Ngươi thấy đúng không? Chim nhỏ Hạo Hạo đứng trên bả vai hắn, gật gật cái cổ ngắn của mình:"Ký chủ nói rất đúng. Chắc là do nữ chính còn nhỏ, chưa hiểu rõ trên dưới, dùng từ sai cũng là đương nhiên.

"Ông đây là mà phản diện, ông đây lập tức dùng thân phận sư phụ gì đó táng cho con nữ chính kia cha mẹ nhận không ra. Chim nhỏ Hạo Hạo run rẩy một cái:"Ký chủ, ngài đừng bạo lực như vậy mà.

"Trong lúc Tống Kim Tùy đang dựa vào tường buôn chuyện với Hạo Hạo, nữ chính ở bên kia đã không còn chút kiên nhẫn nào. Nàng ta vò vò khăn trong tay, giọng vừa mềm vừa cứng:"Sư phụ, nếu như ngài không còn việc gì, mời ngài về cho. Đợi tới ngày thành thân, ta nhất định sẽ gửi thiệp mời tới cho ngài.

Nói sao thì nói, ngài cũng là người đã dạy y thuật cho ta, không có ngài chỉ dạy thì khiông có ta của ngày hôm nay, có đúng không?

"Tống Kim Tùy nhổ một ngụm nước bọt:"Ta khinh, cô ta mà thật sự biết điều thì đã sắp xếp phòng cho phản diện ở lại rồi.

Dù sao cũng là thầy trò gì đó, phủ đệ lớn như vậy, chẳng lẽ lại không có chỗ cho phản diện nghỉ chân chắc.

"Chim nhỏ Hạo Hạo vung vung cánh:"Chắc nữ chính không dám giữ phản diện ở lại, sợ người ta bàn tán. Nàng là người chưa gả đi, sao có thể giữ nam nhân ở bên cạnh được.Cái mẹ gì mà nam nhân bên cạnh.

Nam nhân này là sư phụ của nàng ta đó. Nàng ta giữ người lại, thằng ngu nào dám bàn tán? Đuổi người đi thế này mặt khác còn càng khiến nam chính hay ghen tuông kia tức giận hơn.Ngài nói cũng có lý.

"Tống Kim Tùy hất cằm:"Chứ còn gì nữa.Nhưng nếu ngài vẫn còn đứng ở đây thì không tốt lắm đâu."

Ở bên kia, phản diện đã bắt đầu sô sát với đám nô bộc của nữ chính. Phản diện vốn chỉ là một thầy thuốc bình thường, ngoài y thuật cao minh ra, giá trị vũ lực gần như bằng không.

Người hành y tính tình còn luôn thiên về dịu dàng, khiến phản diện cho dù bị động tay động chân cũng không biết phản kháng thế nào.

Mập

Y mặc kệ hai tay bị đám nô bộc nắm chặt, ánh mắt vẫn luôn hướng về phía nữ chính. Rõ ràng, đến tận bây giờ hắn vẫn còn đang ôm hi vọng nữ chính có thể vì tình cảm bao nhiêu năm giữa hai người mà giữ mình ở lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!