Chương 21: (Vô Đề)

Tống Kim Tùy cười gượng gạo:

"Ngươi ăn đi, ngày hôm nay ngươi cũng chưa ăn gì."

"Ta không đói, vừa rồi thấy ngươi muốn ăn như vậy, giờ không muốn nữa ư?" Hà Thiên cười cười.

Hắn trừng lớn mắt: Không đói nữa.

Mập

Tên khốn này rõ ràng biết hắn đã ăn rồi.

Hà Thiên cảm thấy trêu chọc hắn thật sự rất thú vị. Bao nhiêu lo lắng cùng sợ hãi trước kia, ngay thời điểm này đều tan biến toàn bộ.

Vậy cùng ăn đi.

...

Ai muốn cùng ăn với ngươi?

Hai người bọn họ ngồi trên bàn lôi kéo một hồi. Ngay lúc Tống Kim Tùy suýt chút nữa phải nhét đống đồ ăn mà y vừa gắp cho hắn thì có người tiến tới bắt chuyện với bọn họ. Người này mặc đồ của hoàng tộc, dù không có khí chất nhưng chắc cũng thuộc hàng cao quý.

Hắn biết thế giới này đề cao quan hệ vua tôi, nếu muốn yên ổn sống một kiếp thì không nên động đến người hoàng tộc.

Người này chủ động tới chỗ bọn họ chào hỏi:

"Chào cậu, Hà đại phu."

Tống Kim Tùy chỉ có cốt truyện liên quan đến nam nữ chính và phản diện, mấy nhân vật phụ còn không có chứ đừng nói thông tin của tuyến nhân vật quần chúng thế này. Hắn không biết thân phận người này nhưng Hà Thiên thì biết.

Y cực kì đề phòng với người này, không đợi hắn kịp trả lời đã đứng dậy, chắn trước mặt hắn:

"Tuyên vương gia, lâu rồi không gặp. Ngài cũng tới đây sao?"

"Lễ thành hôn của cháu trai, sao ta lại không tới được. Vốn còn sợ tới đây tốn thời gian, không ngờ lại gặp được cậu." Tuyên vương gì đó nhìn chằm chằm Hà Thiên, ánh mắt tựa như muốn ăn tươi nuốt sống.

Hà Thiên kéo ra một nụ cười:

"Ta cũng không ngờ sẽ gặp được ngài ở nơi này."

"Tính ra thì cũng gần một năm rồi, không biết cậu đã có câu trả lời cho đề nghị của ta chưa?"

Hà Thiên vẫn duy trì nụ cười:

"Đề nghị của ngài rất tốt, chỉ là ta đã nói rõ rồi, ta là một người thích sự tự do. Bao nhiêu năm nay ta đã quen với việc khám bệnh cho những người dân thường trong kinh thành. Giờ bảo ta vào hoàng cung làm ngự y ta thật sự không làm được."

Tống Kim Tùy: ...

Cái gì? Phản diện nhận được lời mời vào cung làm ngự y á? Tại sao trong cốt truyện con chim vô dụng kia đưa cho ta lại không hề đề cập đến chuyện này? Chẳng lẽ đến cả cái cốt truyện duy nhất có tác dụng kia cũng sắp sửa trở nên vô dụng rồi ư?

Tuyên vương gia nghe thấy câu trả lời không mong muốn, sắc mặt lập tức trầm xuống. Ông ta gay gắt nhìn y, rồi đưa qua nhìn người đang đứng phía sau:

"Đây chắc là đồ đệ mới của ngươi nhỉ."

Hà Thiên lách người, một lần nữa chắn tầm nhìn của ông ta đặt lên người hắn:

"Nó còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, mong ngài bỏ qua."

"Ta đâu có làm gì cậu ấy đâu, cậu không cần đề phòng như vậy." Tuyên vương gia cười cười:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!