Chương 21: CHẠY TRỐN

Trên đường đến đó, Trì Nguyệt gửi định vị cho trợ lý Hầu và Du Vinh, bọn họ không nói chuyện với nhau quá nhiều để tránh những người này đề phòng.

Bọn họ đi qua cồn cát, có một chiếc xe đang đỗ ở chỗ đó.

Cung Gia Vũ chỉ:

"Lên xe đi, anh Tất đang cho hai người. Trì Nguyệt liếc nhìn Kiều Đông Dương, hỏi thăm ý anh. Anh không nói gì, nắm chặt tay cô bước về phía chiếc xe. Chiếc xe chỉ chạy chốc lát đã đến một thôn xóm. Trì Nguyệt là dân địa phương, vừa nhìn đã biết đây là thôn Hoành Phong, cô và Kiều Đông Dương chỉ im lặng liếc nhìn nhau. Xe ô tô chạy vào trong thôn, dừng lại bên ngoài nhà Cung Gia Vũ. Cung Gia Vũ nhảy xuống xe, thúc giục."Vào đi, vào đi, đừng có lề mề, nóng chết mất thôi!"

Anh ta vừa nói vừa mở cửa sân ra, gọi với vào trong nhà: "Anh Tất, bọn họ đến rồi!"

"Gào cái gì mà gào, không biết nói nhỏ thôi à?"

Một tên đàn ông lớn tiếng quát anh ta.

Hình như Cung Gia Vũ rất sợ gã, không dám nói thêm câu gì nữa, chỉ dẫn Kiều Đông Dương và Trì Nguyệt vào nhà chính.

Căn phòng này không có cửa sổ, không có ánh sáng nên giữa ban ngày ban mặt vẫn phải bật đèn, ánh đèn tù mù, khuôn mặt người kia đen sì, râu ria xồm xoàm như đám người phía sau những ánh mắt sắc bén, vừa nhìn đã biết là một người khôn khéo.

Thấy Kiều Đông Dương đi vào, gã nhổ cục đờm, giọng nói hơi khàn.

"Kiều tổng đây sao?

"Kiều Đông Dương lạnh lùng:"Anh Bức đây sao?"

"???

"Tên đàn ông kia cáu kỉnh nhìn về phía Cung Gia Vũ. Cung Gia Vũ lúng túng, vẻ mặt không khác Môn Thần được dán trên cửa gỗ là bao."Anh Tất, hắn là Kiều Đông Dương.

"Anh Tất gật đầu, có vẻ cũng không tức giận, chỉ cười lạnh nói:"Cô gái này là bạn tiểu học của cậu hả?

"Cung Gia Vũ không dám nhìn Trì Nguyệt:"Đúng.

Là bạn tốt thời tiểu học.

"Anh ta nhấn mạnh chữ"tốt", Trì Nguyệt yên lặng lườm anh ta.

"Cậu đi ra ngoài trông coi đi." Anh Tất thờ ơ liếc nhìn Trì Nguyệt, cầm tăm lên xỉa rằng: "Đừng để người khác đi vào đây.

"Cung Gia Vũ nhìn sang Trí Nguyệt và Kiều Đông Dương, cười ha ha nói:"Không sao đâu, anh Tất, em ở lại rót trà cho anh..."

"Uống trà cái quái gì?"

Anh Tất trợn mắt: "Cút!"

"Anh Tất..."

"Cậu sợ tôi ăn thịt bạn cậu hả?"

"...

"Cung Gia Vũ bị nói trúng tim đen, không dám nhiều lời nữa. Anh ta nhăn nhó nhìn Trì Nguyệt, đi ra ngoài còn thuận tiện đóng cửa lại. Tên khó ưa này đi ra ngoài khiến Trì Nguyệt cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Trong nhà bày một bàn tiệc rượu, đúng là"mời

"khách. Cô không khách sáo kéo Kiều Đông Dương ngồi xuống, rồi đi tìm thêm một cái ghế ngồi xuống đối diện anh Tất, ngước mắt lên cười nói:"Bây giờ anh có thể nói rồi, có gì cứ nói thẳng ra.

"Lúc này trong phòng có sáu người, ngoại trừ anh Tất còn có ba tên đàn em của gã. Với ưu thế vượt trội về số người, anh Tất vô cùng thoải mái, nhưng gã là người có đầu óc, vẻ mặt đắc ý nhưng không quá đà, lúc nói chuyện vẫn rất cẩn thận. Gã bình tĩnh gắp một miếng thịt cho vào miệng nhai, hai má phồng lên khiến giọng nói không rõ ràng:"Việc phá dỡ trong thôn không liên quan đến tôi, tôi không được chia nhà, cũng chẳng được chia tiền.

"Kiều Đông Dương cười lạnh:"Thì sao?Anh Tất nhìn anh:Vì vậy tôi thấy rất khó chịu.

"Ha!" Kiều Đông Dương không hề thấy khó chịu, lại còn giơ ngón tay cái lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!