Chương 1: NGHÈO KHÓ THAY ĐỔI SỨC TƯỞNG TƯỢNG

Trì Nguyệt thấy rất khó chịu với đề nghị của Kiều Đông Dương.

Hôm qua gặp ba mẹ anh đã rất khó xử rồi, hôm nay còn đi gặp người nhà anh nữa?

Trì Nguyệt ngồi ôm đầu gối trên giường, nhìn anh: "Kiều Đông Dương, anh có thù với điểm của anh à?

". Kiều Đông Dương đang chuẩn bị vào phòng vệ sinh rửa mặt, nghe vậy hơi khựng lại:"... Tôi đã làm sai điều gì?

"Giọng nói này thể hiện rõ vẻ tủi thân và vô tội. Trì Nguyệt mím môi, hàng lông mày hơi nhướn lên."Không phải anh vẫn chưa đạt tiêu chuẩn à? Phải biết trân trọng điểm số chứ, anh trai à, anh cũng không nghĩ thử xem, tôi lấy thân phận gì đi gặp người nhà anh?

"Kiều Đông Dương nhìn thẳng vào mắt cô, chậm rãi mỉm cười:"Bạn gái? Người yêu? Em yêu? Em chọn bừa một cái đi. Thích cái nào chọn cái đó.

"Ông tướng kia nói xong còn vui vẻ đi tắm rửa. Trì Nguyệt:"..."

Chẳng trách hôm qua lại mua cho cô nhiều quần áo như vậy, hóa ra đã mưu tính từ trước?

Gặp người thân?

Sao không dẫn cô đi gặp tổ tiên luôn đi!

Trì Nguyệt hừ lạnh, đứng dậy chọn quần áo.

Rất ít cô gái ở độ tuổi này không thích làm đẹp và không thích mặc đẹp. Trước kia Trì Nguyệt rất tiết kiệm, tiết kiệm với người khác, tiết kiệm với bản thân, nếu tính toán rõ ràng thì số tiền cô đã tiêu cho bản thân cực kỳ ít.

Thế nhưng cô luôn cố gắng mua thứ tốt nhất trong phạm vi có thể chi trả.

Tuy cô không phải một cô gái sống quá xa hoa nhưng cũng không quá tiết kiệm.

Thế nhưng hôm nay cô phải thừa nhận, khi đối mặt với số quần áo mà Kiều Đông Dương mua cho cô, trước kia cô... cmn thật sự là quá tiết kiệm!

Còn nữa, tiền tài mang đến cảm giác hạnh phúc quá mạnh mẽ.

Cô nhanh chóng dừng suy nghĩ, bàn tay lướt qua từng bộ quần áo. Chỗ quần áo này rất đẹp, rất đáng yêu, quan trọng là rất vừa người, rất hợp với khí chất của cô.

Thế nhưng nhiều quần áo đẹp như vậy, nên chọn bộ nào đây?

Trì Nguyệt vừa chọn quần áo vừa nghĩ đến vấn đề mà Kiều Đông Dương vừa nói đến.

Đúng! Ăn mặc phù hợp với thân phận là được rồi.

Cô cân nhắc rồi chọn một bộ...

Thế là sau khi Kiều Đông Dương rửa mặt xong đi ra ngoài thì thấy một người phụ nữ giỏi giang sắc sảo ăn mặc chuyên nghiệp.

"Đẹp không?

"Trì Nguyệt nghiêm túc đi đến trước mặt anh. Kiều Đông Dương nhíu mày, đánh giá cô từ trên xuống dưới:"Vậy em là gì của tôi?

"Hả? Trì Nguyệt mỉm cười thoải mái:"Trợ lý đó. Không giống à?

"Cô xoay một vòng trước mặt anh, cố ý chọc giận anh:"Đây là bộ tôi thích nhất trong đống quần áo đó."

"Hừ!" Kiều Đông Dương lười biếng liếc cô, không nói nhiều nữa: "Không phải người đẹp mặc cái gì cũng đẹp à? Sĩ diện!

"Ha! Trên miệng người này có bôi mật à, sao lại ngọt thế này? Trì Nguyệt đi sau lưng anh."Anh Kiều, anh có cần tôi giúp gì không?

"Một trợ lý đủ tiêu chuẩn phải giải quyết được vấn đề của Boss. Kiều Đông Dương thấy cô nhập vai như vậy thì không nỡ vạch trần, thờ ơ nói:"Có."

"Xin anh cứ dặn dò."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!