Chương 29: Ép buộc làm người thấy tốt hơn không?

Phó Thanh Vi trả lời: [Có]

Có thì có, nhưng không đến mức ướt át lắm.

Hơn nữa, thay vì nói cảm giác của nàng là do những gì Quán chủ Mục làm với nàng mang lại, chi bằng nói là do trong lúc nàng nhớ lại mà trí tưởng tượng bùng nổ, tự mình nghĩ đến mức tim đập nhanh, bầu không khí ám muội lan tỏa.

Khi Mục Nhược Thủy làm vậy với nàng, nàng sợ là chính, xen lẫn một chút tò mò rất nhỏ có thể bỏ qua.

Phó Thanh Vi: [Tim có đập nhanh, còn mấy chuyện khác trong truyện không viết rõ, tôi cũng không biết có ướt hay không. Nữ chính A vẫn là một nữ sinh đại học trong sáng]

Cam Đường: [Vậy nữ chính B thì sao? Là kiểu lớn tuổi hơn hả?]

Phó Thanh Vi: [Cũng coi là vậy] Chỉ lớn hơn nàng tầm... hơn một trăm tuổi.

Cam Đường: [Thơm quá trời, chị em ơi, cậu lén ăn vụng mà không rủ mình sao?]

Phó Thanh Vi thoáng giật mình, nghĩ mình đã lộ sơ hở gì.

Ngay sau đó, Cam Đường: [Tên truyện và link đâu? Mình muốn thưởng thức ngay lập tức!]

Phó Thanh Vi: ["Phạm Thượng" của Huyền Tiên, đăng trên Tấn Giang]

Cam Đường: [Mới có hai mươi chín chương??? Vẫn còn đang viết hả? Mình phải đọc ngay, xem nữ chính B có rơi vào hố truy thê hỏa táng tràng không!]

Phó Thanh Vi: [Có khả năng nào nữ chính B thực sự không muốn "do" nữ chính A không?]

Cam Đường: [Thế thì tối nay mình sẽ xuyên vào truyện! Dù thế nào cũng phải ép hai người họ thành đôi.]

Phó Thanh Vi: [Không cần phải liều mạng vậy đâu, cậu cứ đọc truyện đi. Mình có chút việc]

Cam Đường: [Đi đi, trước hết để đáp lễ lại, gần đây mình mới xem một bộ phim, nhan sắc đỉnh cao, kỹ thuật tuyệt vời, gửi link cho cậu, đừng khách sáo nhé [Nhấp vào link để xem]]

Phó Thanh Vi thoáng có cảm giác hơi kỳ lạ.

Phó Thanh Vi: [Dạo này cậu cứ gửi cho mình toàn phim bách hợp, có phải muốn âm thầm bẻ cong mình không?]

Cam Đường nghiêm túc: [Cậu cứ nói thế, cong hay thẳng là do bản thân. Nếu cậu thực sự thẳng thì xem hai bộ phim đồng tính nữ cũng chẳng khiến cậu cong được. Nhưng nếu cậu cong, thì mình đang làm điều tốt, giúp cậu tìm ra đúng xu hướng tính dục của mình]

Phó Thanh Vi: [Vậy cảm ơn cậu trước]

Nếu không phải nhờ Cam Đường ba năm đầu đại học mang đến làn gió xuân, đến năm thứ tư còn tăng liều lượng, thì nàng cũng không có tư duy thoáng đến vậy.

Cam Đường: [Không cần cảm ơn, mời mình uống trà sữa là được rồi [ngượng ngùng. jpg]]

Cam Đường từ khi nhập học đã là fan của nhan sắc Phó Thanh Vi, sau khi quen thân còn thấy nàng có tính cách tốt, phẩm chất tốt, tự biết không xứng với nàng, liền tiến hóa thành "mẹ fan".

Mỗi lần nghe có nam sinh tỏ tình với nàng, Cam Đường còn lo lắng hơn cả nàng, sợ nàng đồng ý. Đám đàn ông thối tha đó sao xứng với nàng? Mẹ không cho phép! Dù biết trong số con gái cũng có người không ra gì, nhưng tỷ lệ thấp hơn rất nhiều. Nếu nhất định phải yêu đương trong thời đại học, chọn một cô gái sạch sẽ xinh đẹp, ngay cả "nếm trái cấm" cũng ít rủi ro hơn.

May mà Phó Thanh Vi chưa từng bộc lộ bất kỳ sự hứng thú nào với đàn ông, nên Cam Đường tạm thời thở phào nhẹ nhõm, còn kéo nàng cùng xem phim đồng tính nữ, giành lợi thế ngay từ đầu.

Phó Thanh Vi bận rộn với công việc bán thời gian, dù ít có thời gian xem phim đồng tính nữ nhưng thời gian xem phim dị tính còn ít hơn.

Cam Đường kiên quyết phòng thủ, canh giữ nàng đến tận năm thứ tư. Tất cả nam sinh tỏ tình đều bị nàng từ chối thẳng thừng, khiến Cam Đường rất hài lòng, liền gửi cho nàng một bộ phim có cảnh nóng đồng tính nữ.

Phó Thanh Vi xem xong, đi vào bếp rót một ly nước, chậm rãi uống hết, sau một lúc lại đi tắm.

Bên dưới có chút dính, nhưng không nhiều.

Từ khi trưởng thành, Phó Thanh Vi cũng từng tìm xem phim giáo dục sinh lý vì tò mò. Nàng đã xem cả phim dị tính, cảm giác cũng tương tự như khi xem phim của Cam Đường gửi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!