- Đại La Thiên Thần Tượng
- Nhị Trưởng Lão Trần Dịch Nguyên quát, dưới chân ông ta xuất hiện một con voi chiến rất lớn màu vàng kim, tỏa ra khí thế bức người.
- Phi Tiên Quyết, Mộng Huyễn Phi Tiên
- Xung quanh Âu Dạ Trưởng Lão dâng lên sương mù dày đặc, từ màn sương một bóng người bước ra, chính là Âu Dạ Trưởng Lão nhưng thân hình rất cao lớn. Riêng xét về độ cao đã gần bằng Thiên Thần Tượng của Trần Dịch Nguyên.
Hai tôn tượng thần lao thẳng vào nhau. Từng làn sóng xung kích do sự va chạm lan ra, đẩy những cao thủ khác lui lại.
Âu Dạ Trưởng Lão kinh nghi bất định, ông nhận thấy Đại La Thiên Thần Tượng không hề mạnh mẽ như mình tưởng: "Thực lực lão già này không thể nào chỉ có vậy, lẽ nào có trá?"
Hành động của ông cũng cẩn thận hơn, chủ yếu là dây dưa với đối phương chứ không tung hết sức. Liếc mắt nhìn về phía sau, nơi trận đấu giữa Đại Trưởng Lão, Ngũ Trưởng Lão với Lạc Vũ, trong mắt ông hiện ra sự chấn kinh. Lạc Vũ lấy một chấp hai, trong đó có một vị đứng đầu Ngũ Lão Tinh, thế nhưng vẫn vững vàng áp chế họ. Trên tay hắn đang cầm một thanh đao rất kỳ lạ, cán đao có một con mắt màu đỏ vô cùng quỷ dị.
Xoẹt... Đại Trưởng Lão vội vàng lùi lại, trên tay ông có một vệt máu rất nhỏ, lấy tốc độ cực kì nhanh thối rữa và lan rộng ra. Ông quát:
- Đây không phải độc, đây là lực ăn mòn. Ngũ Trưởng Lão cẩn thận, tuyệt đối không được để đao của hắn thấy máu.
Lạc Vũ mỉm cười:
- Các ngươi có thể bức được ta cầm đao cũng là thành công rồi.
Advertisement / Quảng cáo
- Cũng rất lâu, ta mới cùng ngươi chiến đấu, phải không, Huyết Sát Tu La Đao?
- Hắn nhìn thanh đao nói nhỏ, cứ như thanh đao không phải là một đồ vật vô tri vô giác, mà là một chiến hữu thật sự của hắn vậy. Ngũ Trưởng Lão thận trọng lùi lại, tranh thủ thời gian thở gấp. Tên thanh niên này quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nỗi ngoài sự dự liệu của cả Ngũ Lão Tinh và Gia Chủ Trần Lãm.
- Đại Lực Ấn, Phong.
- Đại Trưởng Lão điểm chỉ lên cánh tay bị thương, làm tốc độ ăn mòn gần như dừng lại. Ông âm trầm nói
- Ngũ Trưởng Lão, giữ khoảng cách với hắn, không cần thiết phải liều mạng, mục tiêu của chúng ta là tiểu tử Bộ Lĩnh.
Nói đến Bộ Lĩnh, ông nhíu mày. Vừa rồi ông có cảm giác được dư âm của một vụ va chạm từ rất xa nơi đây, sau đó là hoàn toàn yên tĩnh. Khả năng rất lớn là Thập Tam Quỷ đã dùng một đòn toàn lực, kết thúc tính mạng mục tiêu: "Nếu đã xong nhiệm vụ, tại sao bọn chúng lại không bắn pháo tín hiệu? Cảm giác bất an này là sao? Ta mặc kệ, nếu Thập Tam Quỷ thất thủ ta sẽ lập tức rời khỏi đây, trở về bế quan.
Cũng không ai có thể lấy tính mạng ta, kể cả tên Lạc Vũ kia."
Phía bên này, Như Hoa và Tam Trưởng Lão Trần Thiên Phong đang rất căng thẳng. Nàng rất lo lắng cho sự an toàn của Lạc Phi.
"Phải kết thúc thật nhanh."
- Nàng thầm nghĩ. Đôi mắt nàng đang từ đen láy bỗng nhiên hóa thành đỏ như lửa, trong đôi con ngươi xuất hiện hình ảnh một con phượng hoàng rất nhỏ đang bốc cháy, nàng quát:
- Thiên Phượng Chi Nhãn, Liệt Hỏa Phần Thiên.
Tam Trưởng Lão sợ hãi:
- Ngươi, ngươi, ngươi là Hoàng Tộc! Không thể nào, Hoàng Tộc không thể xuất hiện ở đây. Ta không tin! Đại Lực Kim Cang Quyết, Nam Thiên Môn!!!
Ông lấy ra một viên đá màu vàng kim, ném ra phía trước đồng thời tay kết Ấn Quyết:
- Khởi!
Viên đá vỡ tan, hóa thành một Đại Môn cực lớn màu vàng kim. Trên Đại Môn có khắc hình của Tứ Thần Thú Yêu Tộc: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, tỏa ra khí thế cực kỳ khủng bố.
Như Hoa như biến thành một con người khác, nàng bay lên không trung, gương mặt nàng xuất hiện biến hóa rất nhỏ, rất xinh đẹp và lạnh lùng. Tay nàng chỉ ra phía trước, một con phượng hoàng lửa lao ra, bay thẳng đến Đại Môn. Nơi Phượng Hoàng bay qua, không khí cũng bị đốt cháy thành hư vô, không gian vặn vẹo. Phượng Hoàng hót lên một tiếng thánh thót, khí tức của nó dọa sợ tất cả cao thủ đang ở đây.
Đại Trưởng Lão gầm lên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!