Thấy Đinh Bộ Lĩnh chạy trốn, Thập Tam Quỷ lập tức đuổi theo, Trần Khải mỉa mai:
- Thiếu chủ của ta, sao ngươi chạy như một con chó vậy? Chẳng phải vừa rồi còn mạnh miệng lắm sao?
Lạc Phi quay lại mắng:
- Chó con mẹ ngươi, có giỏi ngươi đừng đuổi.
Trần Khải có thể miễn nhiễm sự khiêu khích từ Bộ Lĩnh, dù sao trước đây hắn cũng là thuộc hạ của thiếu niên. Sắp giết chết được nó làm hắn rất hưng phấn. Thế nhưng đối mặt với Lạc Phi, một tiểu tử nhà quê, thì hắn không giữ được bình tĩnh như vậy:
- Nhãi con, có giỏi ngươi đừng chạy.
Tiểu Xảo vừa chạy vừa rầu rĩ:
- Ngày gì mà đen đủi...
Hai nhóm người tiếp tục truy đuổi nhau, ngày càng cách xa địa điểm giao phong của các cao thủ. Một tên trong Thập Tam Quỷ nói:
Advertisement / Quảng cáo
- Số Một, ngươi có thấy lạ không, bọn chúng quá nhanh.
Trần Khải, cũng chính là "Số Một", kinh nghi bất định thầm nghĩ:
"Tên tặc tử Bộ Lĩnh thì cũng thôi, tại sao những tiểu tử kia cũng nhanh như vậy?"
Đinh Bộ Lĩnh quan sát địa hình xung quanh, nói:
- Tiểu Phi, Tiểu Vân, hai đệ và Tiểu Cơ Nhi chạy hướng khác.
- Nó nháy mắt với Lạc Phi, ném cho nó một mảnh giấy
- Tiểu Xảo, muội đi cùng ta.
Tiểu Xảo vội vàng giơ tay:
- Muội xung phong đi cùng bảo vệ Cơ Nhi tỷ tỷ.
Chưa kịp nói xong nó đã bị Đinh Bộ Lĩnh và Nguyễn Bặc mỗi người cầm một tay kéo vụt đi, Tiểu Xảo thất khí bốc khói: "Đầu heo, hai tên đầu heo, ngày đen đủi quá mà."
Lạc Phi, Ngô Vân cùng Tiểu Cơ Nhi tách ra, chạy sang một bên. Trần Khải thở phào nhẹ nhõm. Đứng sau Tiểu Cơ Nhi cũng là cả Âu Gia, Ngô Vân là Ngô Gia, còn tiểu tử Lạc Phi kia là thần bí cao thủ Lạc Vũ, toàn tấm sắt cả. Không dính dáng gì đến bọn chúng là tốt nhất. Hắn quát:
- Tiếp tục truy, mục tiêu là tiểu tặc Bộ Lĩnh.
Đến một khu đất trống trong khu rừng, Bộ Lĩnh buông tay Tiểu Xảo ra, nhàn nhã chắp tay sau lưng chờ đợi Thập Tam Quỷ.
Trần Khải ra hiệu, mười ba thần bí nhân triển khai thế trận, bao vây Bộ Lĩnh, Nguyễn Bặc và Tiểu Xảo vào giữa. Tuy nhiên hắn không dám tấn công, với những gì hắn hiểu về vị thiếu chủ hờ này, chắc chắn sẽ có hậu chiêu. Hắn nói:
- Thiếu chủ, ngươi có âm mưu quỷ kế gì thì bày ra đi.
Đinh Bộ Lĩnh ung dung mỉm cười, nhận một cái khăn từ Nguyễn Bặc lau sạch sẽ mặt mũi. Lại lấy ra một hồ lô nước, tu ừng ực. Nước trong hồ lô có mùi rất thơm, lan ra xung quanh.
Trần Khải nuốt ực một ngụm nước bọt, trong mắt ánh lên tia sáng tham lam, rút kiếm, quát:
- Đó là hồ lô Tiên Thiên Dịch. Thập Tam Quỷ, lên.
Mười ba đòn tấn công mạnh mẽ, bao gồm nhiều loại Chân Kỹ như Đao Kỹ, Kiếm Kỹ, Ấn Kỹ, Chưởng Kỹ… lao thẳng về phía Bộ Lĩnh. Tiểu Xảo vội vàng nấp phía sau nó, lùi ra phía sau muốn chuồn khỏi đây. Nguyễn Bặc lập tức nắm lấy tay cô bé, ném ra ngay trước mặt Bộ Lĩnh, đồng thời huýt sáo ra hiệu.
Tiểu Xảo trợn mắt há hốc mồm, mắng to:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!