Chương 19: Vô Đề

- Tiểu Vân, đừng buồn, Lạc Tiểu đệ đúng là rất mạnh. Trận đấu đó đệ chưa tìm hiểu kỹ đối phương…

- Keenggg, Keenggg…

- …đệ quá tin tưởng vào phán đoán của mình, ra một đòn toàn lực, không có biến chiêu…

- Keenggg, Keenggg…

- …mới rơi vào bẫy của Lạc Tiểu đệ. Ta, con mẹ nó, đệ có nghe ta nói không hả…

- Thiếu niên Bộ Lĩnh gân xanh đầy đầu, quát lên.

- Đệ biết rồi, trận thua đó chỉ là tai nạn, lần sau đệ sẽ thắng. – Ngô Vân mặt không đỏ tim không nhảy bình thản trả lời

- Huynh đi ra đi, đệ cần tập trung rèn.

Nó lại giơ búa lên, nện liên tục vào phôi thô phía dưới, tạo nên từng tràng âm thanh thật dài.

Bộ Lĩnh lắc đầu thở dài:

- Đệ cái tên đầu gỗ này.

- Nói rồi hắn đi ra ngoài, trên môi hắn nở một nụ cười nhẹ. Hắn biết rõ tính cách của Ngô Vân, cũng hiểu rõ tên này đang tiếp thu lời hắn nói, chỉ là da mặt mỏng quá, làm ra vẻ mà thôi.

Ngô Vân nhìn theo bóng của Bộ Lĩnh biến mất. Nó trầm tư suy nghĩ, đúng là nó đã thua, nhưng nó cảm thấy mình thua hơi oan ức. Chiêu thức, công pháp tinh diệu nhất của nó còn chưa kịp thể hiện đã thua rồi. Thực ra nó rất để ý những lời Bộ Lĩnh nói, nhưng vì thể diện nên nó tỏ vẻ không quan tâm.

- Đại Bá nói đúng, núi cao còn có núi cao hơn.

- Nó thầm nghĩ

- Bộ Lĩnh huynh cũng nói đúng, lần này là ta phán đoán sai lầm. Lạc Phi, ta sẽ không thua ngươi.

Từng tiếng đập sắt lại vang lên đều đặn. Sự tự tin, lạnh lùng đã trở lại khuôn mặt nó. Nó tin chắc chắn, sẽ không có ngọn núi nào nó không thể vượt qua.

***

Nghị Sự Đường, Âu Gia.

- Ngô Vân tiểu tử sao rồi?

- Âu Dạ Trưởng Lão hỏi.

Thiếu niên Bộ Lĩnh mỉm cười đáp:

- Trưởng Lão yên tâm. Vân tiểu đệ đã ổn. Đệ ấy sẽ không vì một lần thua trận mà mất đi ý chí chiến đấu.

Âu Dạ hài lòng gật đầu, hướng đến Như Hoa:

Advertisement / Quảng cáo

- Như Hoa cô nương. Cô nương thấy con đường lão phu chọn có hợp lý chăng?

Như Hoa vẫn đang trầm ngâm nhìn bản đồ. Nàng vạch một đường thẳng ngắn nhất từ thành Thiên Loa đến Tử Địa Chi Thành:

- Con đường trưởng lão chọn tuy tốt, nhưng quá an toàn. Ta muốn chúng được rèn luyện thực tế một chút trước khi bước vào kỳ tuyển chọn.

Lạc Phi tuy đang kể chuyện trên trời dưới đất làm Tiểu Cơ Nhi cười khúc khích, vẫn không quên vểnh tai lên nghe ngóng. Nó hào hứng nói xen vào:

- Đúng a, tỷ tỷ, đệ cũng muốn nguy hiểm một chút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!