Bên trong tửu quán, Lạc Phi đang cầm đũa chọc chọc miếng thịt, tưởng tượng là khuôn mặt Lạc Vũ:
- Con mẹ nó, chọc chết ngươi.
Như Hoa phì cười:
- Sau này đệ nhanh mạnh lên, thì huynh ấy sẽ không trộm tiền của đệ được nữa.
Lạc Phi cúi đầu ủ rũ:
- Biết bao giờ đệ mới mạnh hơn huynh ấy chứ. Giờ đệ còn chưa đột phá Nhất Trọng Thiên.
- Đệ chuẩn bị đi, lát nữa về ta sẽ thực hiện huấn luyện địa ngục với đệ và Đại Hắc, lần này nó sẽ đi cùng đệ.
- Như Hoa nói
- Kỳ Tuyển Chọn được phép mang vật cưỡi hoặc thú nuôi, vì có một số Công Pháp đặc biệt cần chủ và thú kết hợp mới có sức mạnh lớn nhất.
- Huấn luyện địa ngục
- Lạc Phi tò mò
- Nghe cũng hay đấy Hoa Tỷ, huấn luyện kiểu gì cũng được, đệ muốn đánh ngã Vũ ca.
Advertisement / Quảng cáo
- Rồi đệ sẽ biết. – Như Hoa mỉm cười thần bí.
***
Một tháng sau, phía trước Âu Gia Thiên Loa Thành xuất hiện một con trâu đen sì, cao lớn, các cơ bắp nổi cuồn cuộn, đôi mắt đỏ bừng trợn to như muốn húc đổ toàn bộ thứ nó nhìn thấy, làm thị dân xung quanh sợ hãi né ra xa. Trên lưng nó là một tiểu tử quần áo lam lũ, khuôn mặt đã không còn vẻ ngây ngô của một đứa nhỏ, thay vào đó là sự thâm trầm không hợp tuổi tác.
Nó rít qua kẽ răng:
- Con trâu chết bầm, đừng có húc đổ tường đấy, ngươi muốn quay lại huấn luyện địa ngục chứ ta không muốn a.
Đại Hắc tự nhiên run lên, bốn chân vốn đang vững chãi đi tới biến thành lảo đảo như say rượu. Đôi con mắt đỏ hồng rơm rớm nước mắt: "Con bà nó là con trâu, trâu đại gia ta nhất định sẽ báo thù, hu hu, tên khốn Lạc Vũ, tên khốn Lạc Phi, Như Hoa…" tiếp theo đó là một tràng rủa xả bằng tất cả từ ngữ mà trâu đại gia Đại Hắc có thể nghĩ ra, tiếc rằng không ai có thể nghe nó nói.
Trên lưng nó Lạc Phi cũng suýt khóc khi nghĩ lại quá trình huấn luyện của Như Hoa, tâm hồn bé bỏng ngây thơ của nó đã bị Như Hoa giày vò suốt một tháng trời. Chưa bao giờ nó mong Lạc Vũ về nhà đến như vậy, ít ra có Lạc Vũ Như Hoa sẽ bớt chú ý đến nó với Đại Hắc hơn.
- Tiểu Phi, đệ đi chậm một chút
- Như Hoa xuất hiện phía sau nó
- Ta mới mua vài bộ quần áo đã thấy đệ đi mất rồi.
Lạc Phi chỉ chỉ cái túi to nó đeo sau lưng:
- Tỷ tỷ, đệ đi tham gia tuyển chọn chứ không phải đi chơi xa, tỷ đã chuẩn bị rất nhiều quần áo cho đệ rồi.
Như Hoa đỏ mặt:
- Đệ không biết mua sắm là sở thích của các cô nương à, nhớ lấy, sau này có vừa mắt cô nương nhà ai thì nhất định phải đi dạo phố, mua đồ với người ta.
Lạc Phi trợn mắt:
- Hoa Tỷ, Đại tỷ tỷ của đệ, đệ năm nay mới có 9 tuổi thôi. Í, bóng ai quen quen.
- Nó lác mắt nhìn phía sau căn nhà đằng xa, thấy bóng người lấp ló nhìn về phía nó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!