... Không đúng, nhất định là có chỗ nào không đúng rồi.
Trên bàn cơm, ăn bữa tối yêu thương mẹ ruột đặc biệt nấu cho cháu gái, Úc Nhiễm cứ cảm thấy cực kỳ mất tự nhiên, nhất là khi nghe bọn họ nói chuyện hôm nay Úc Khả Khả đi tìm Quý Cảnh Diệp, trong lòng cô ta vừa buồn phiền lại ghen ghét.
Rốt cuộc làm thế nào mà chuyện phát triển thành như bây giờ, từ khi nào Úc Khả Khả lại thành trung tâm trong nhà?
Đáng ghét, bố mẹ, hai người không cảm thấy là lạ ở chỗ nào sao?
"Cho nên rốt cuộc thư ký kia là như thế nào, thật sự chỉ là hiểu lầm thôi à?"
Hiển nhiên chú hai Úc không tin, chính ông ta là người nuôi tình nhân, đương nhiên hiểu được bản tính của đàn ông, làm gì có chuyện không ăn vụng.
Hơn nữa, vẫn luôn nghe đồn nhiều năm rồi Quý Cảnh Diệp giữ thân trong sạch, không thân thiết với con gái. Bây giờ đột nhiên cất nhắc một nữ thư ký có gương mặt xinh đẹp ở bên cạnh, tình nguyện vì cô ta bỏ đi thói quen trước sau như một của mình, còn chưa đủ khiến người ta cảnh giác hay sao?
Số lượng lọ lem bình dân đổi đời trong giới cũng không ít, điều này khiến ông ta rất khó mà không liên tưởng đến phương diện này. Ông ta vốn muốn để Úc Khả Khả đi thăm dò thử xem, nhưng con nhãi chết tiệt đó...
Ông ta nhíu mày nhìn đứa cháu gái cười híp mắt gặm xương sườn với vẻ mặt vô tri thì không khỏi tiếc hận rèn sắt không thành thép.
Sao nó dễ lừa gạt vậy, Quý Cảnh Diệp nói qua loa vài câu là đã lừa được nó hết hiểu lầm về rồi hả?
Đúng là vô dụng, ngu chết đi được!
Úc Khả Khả: "Không rõ lắm, dù sao anh ta đã nói vậy."
"Thế mà cháu cứ thế đi về, không làm gì nữa?" Chú hai Úc sa sầm mặt: "Cháu có nhìn thấy cô gái kia không, thấy quan hệ của cô ta với Quý Cảnh Diệp thế nào?"
Nghĩ đến ánh mắt cô ta nhìn mình, Úc Khả Khả tỉnh bơ: "Nhìn thấy rồi, trông rất xinh đẹp, là người rất có bản lĩnh."
... Đồ ngu xuẩn không mở mang đầu óc được này!
Chú hai Úc tức đến suýt thì thở gấp: "Cháu!"
"Được rồi, không phải cậu cả nhà họ Quý đã nói là hiểu lầm rồi sao? Hôm nay đã vất vả cả ngày rồi, để con bé ăn cơm cho ngon đã."
Thím hai Úc đột nhiên mở miệng, dáng vẻ có vẻ rất bất mãn: "Nếu quả thật có vấn đề, dù cho Khả Khả có truy hỏi, chẳng lẽ cậu cả Quý sẽ nói thật à?"
... Xem đi! Từ lúc nào mà mẹ cô ta đã che chở cho Úc Khả Khả vậy rồi? Chắc chắn là bà bị tẩy não rồi!
Úc Nhiễm siết chặt chiếc đũa, cúi đầu, nét mặt không khỏi vặn vẹo. Chẳng lẽ mẹ đã quên trước kia nói thế nào rồi sao, không phải đã nói phải đề phòng Úc Khả Khả giành gia sản, còn cực kỳ coi thường cô ta sao? Rõ ràng trước khi Úc Khả Khả quay phim, mẹ còn từng nói cay nghiệt rằng, nếu không phải hôn ước của Úc Khả Khả và Quý Cảnh Diệp có tác dụng thì đã đuổi cô ta đi từ sớm rồi.
Bây giờ mẹ đang làm cái gì? Lại đang nói cái gì thế!
Đến giờ mới được bao lâu
--- Mẹ ơi, mẹ hồ đồ rồi!
Hiển nhiên chú hai Úc không ngờ người vợ trước đây vẫn luôn cùng chung ý nghĩ, lúc này lại có thể phản bác lại mình, lập tức quay đầu nhìn bà ta, vẻ mặt chất vấn: "Bà sao thế?"
Bà sao thế ấy à? Đương nhiên là đang lôi kéo dụ dỗ Úc Khả Khả rồi, con nhãi đó biết quá nhiều chuyện, không thể không kiêng dè.
Nếu là trước kia, bà ta sẽ vì lòng riêng nảy sinh chút áy náy với chồng, nhưng bây giờ ---
Nghĩ đến ông ta đã sớm giấu bà ta có con riêng, thím hai Úc thầm cười lạnh, ngoài mặt vẫn làm ra vẻ bảo vệ cháu gái: "Tôi nói thật thôi, vốn Khả Khả chẳng làm gì được. Hơn nữa cậu cả Quý chỉ cất nhắc một thư ký, ông lo lắng như thế làm gì?"
"Bà thì biết cái gì?" Chú hai Úc không nhịn được cao giọng: "Quý Cảnh Diệp có thể phá lệ vì cô ta một lần thì tương lai có thể sẽ có vô số lần! Bây giờ là cất nhắc cô ta tới bên cạnh mình, sau này không biết sẽ làm gì nữa, sao có thể không để ý?"
Ông ta không hiểu sao tự nhiên vợ mình hồ đồ vậy, không kiên nhẫn nổi lạnh lùng "hừ" một tiếng: "Đúng là tóc dài não ngắn, bà không hiểu chuyện đàn ông ở bên ngoài thì đừng có mà phát biểu ý kiến."
Tôi không biết, thế ông hiểu rõ quá nhỉ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!