Trường quay.
Quay xong cảnh cuối cùng, đạo diễn Chu chính thức tuyên bố đóng máy, biểu cảm trên mặt lại có phần ngơ ngẩn.
Dường như ông không ngờ bọn họ lại có thể quay thuận lợi như vậy, quay đến khi kết thúc.
Phải biết rằng "Truyền thuyết kiếm tiên" vừa khai máy thì liên tục sóng gió, diễn viên chính liên tục có chuyện, ngay cả bạn thân từ bé của ông vào tù rồi.
Thậm chí đạo diễn Chu còn ngờ rằng có phải phong thủy nơi đây có vấn đề hay không. Dù sao không chỉ là đoàn làm phim của bọn họ mà ngay cả đoàn "Cửu Hoa" bên cạnh cũng liên tiếp gặp phải sự cố không may vì thế đến tận bây giờ vẫn chưa khai máy đó sao?
Bởi thế, hiện giờ có thể yên ổn quay liên tục đến khi đóng máy, không hề xảy ra sự cố ầm ĩ gì nữa. Đạo diễn Chu thật sự có phần không dám tin, đồng thời cũng thở ra thật dài.
Hệ thống: [Thậm chí khoảng thời gian trước ngày nào đạo diễn Chu cũng bái thần, lúc trước ông ấy là người theo thuyết vô thần đó.]
[Nhưng chuyện này có liên quan gì đến phong thủy đâu nhỉ?] Úc Khả Khả không nhịn được buồn cười nói: [Rõ ràng là mắt nhìn của hai đạo diễn này kém, một người chuyên drama t*nh d*c quan hệ bất chính, một người thì chuyên nhắm được mấy người phạm tội.]
Cô nghĩ nghĩ: [Cậu khỏi nói, hai người này chung tình lắm đó.]
Đạo diễn Chu đột nhiên hắt hơi.
Có điều, khúc nhạc đệm nhỏ ấy rõ ràng không hề ảnh hưởng đến tiệc đóng máy được tổ chức long trọng.
Với tư cách nhà đầu tư của đoàn làm phim, đương nhiên Quý Lăng Hàn cũng đến.
Trong bữa tiệc, mặc dù mọi người đều đợi anh ta nhưng không biết có phải cố ý hay không mà đã sắp xếp vị trí của anh ta và Úc Khả Khả cách nhau rất xa.
Úc Khả Khả bị kẹp giữa Trữ Tuyết và Lê Hinh Nhụy, mắt cong cong nhìn có vẻ rất vui vẻ.
Anh ta thoáng khựng lại, tâm trạng khó tả, có cảm giác khó nói thành lời.
Nhưng lúc đạo diễn Chu mời mình, Quý Lăng Hàn giữ phong độ nhẹ nhàng, che giấu cảm xúc này đi rất tốt.
Anh ta khẽ gật đầu, trực tiếp ngồi ở vị trí được chuẩn bị cho mình.
Trong bữa tiệc, cốc chén cụng vào nhau, cực kỳ tưng bừng.
Không bao lâu sau, đạo diễn Chu đứng lên phát biểu cảm nghĩ, sau đó tất cả mọi người đều đứng lên theo, cùng nhau cụng ly.
Úc Khả Khả nâng ly rượu, ánh mắt dạo qua một vòng sau đó chợt dừng lại trên cổ tay Quý Lăng Hàn.
Chỉ thấy lúc này anh ta khẽ nâng ly rượu, theo đó ống tay áo trượt xuống một khoảng vừa khéo lộ ra một chiếc dây đỏ đeo trên cổ tay.
Mà nhìn dấu vết trên chiếc dây đỏ này rất cũ rồi, được tết rất xiêu vẹo, thoạt nhìn rất xấu.
Nếu như cô nhớ không lầm thì trước kia Quý Lăng Hàn chỉ đeo đồng hồ, không có chiếc dây đỏ này thì phải.
Thoáng cảm thấy quen thuộc, Úc Khả Khả không khỏi nâng gương mặt xinh đẹp, mà không đợi cô nghĩ lại, dường như Quý Lăng Hàn đã phát hiện ra, đột nhiên nghiêng đầu.
Hai người vừa vặn bốn mắt nhìn nhau.
Phát hiện Úc Khả Khả để ý đến cổ tay mình, Quý Lăng Hàn lập tức sững người.
Mắt anh ta chợt sáng lên, lặng lẽ kéo ống tay áo về lại, che đi dấu vết của chiếc dây đỏ.
Sau đó, anh ta mỉm cười với cô: "Còn chưa chúc mừng Khả Khả đóng máy, nghe đạo diễn Chu nói lần này em tiến bộ rất lớn, cũng rất có thiên phú."
Úc Khả Khả hờ hững gật đầu: "Cảm ơn."
Thấy cô không có hứng thú quay đầu, không hề nhìn anh ta, Quý Lăng Hàn không những không tức giận, mà vẻ mặt lại có vẻ thả lỏng khó phát hiện ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!