Chương 40: (Vô Đề)

Úc Khả Khả kịp phản ứng: "Cô ấy biết rõ chuyện tối hôm qua à?"

Tính thời gian ra thì đúng thật, dù sao nhà đầu tư coi như xong, nữ chính nữ phụ trong phim cũng không thấy đâu, nói kiểu gì cũng phải tìm một lượt. Nếu như lại bất ngờ nhận được tin các cô này đều bị bắt, điều tra lấy chứng cứ thì...

Úc Khả Khả chỉ nghĩ đã thấy hít thở không thông thay đạo diễn.

Thế này mà so với đạo diễn Chu thì còn thảm hơn.

Dù sao nếu xảy ra chuyện này thì coi như cả đoàn làm phim xong đời rồi.

Hệ thống: [Lúc này nhà sản xuất đã đến đồn cảnh sát rồi, tạm thời đạo diễn đang giấu đoàn làm phim tin tức này, tìm lý do ngừng quay một buổi.]

Úc Khả Khả ngẫm nghĩ, rửa mặt xong thì mở cửa, đi tới đầu cầu thang thì đúng là đã thấy đạo diễn Tỉnh Nguyệt của "Cửu Hoa".

Hiển nhiên lúc này Tỉnh Nguyệt đã chấp nhận sự thật, ngoại trừ vành mắt hơi đỏ thì vẻ mặt đã bình tĩnh lại.

Cô ấy ngồi trên bậc thang, đặt khuỷu tay lên đầu gối, giữa các ngón tay có kẹp một điếu thuốc lá, không định hút, dường như chỉ mượn nó để bình tĩnh lại.

Có lẽ là nghe được tiếng bước chân, tuy còn chưa phát hiện người đến, Tỉnh Nguyệt đã dập thuốc lá rồi.

Cô ấy hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu miễn cưỡng muốn tỏ vẻ tươi cười nhưng đến khi thấy Úc Khả Khả thì cô ấy lại khựng lại.

Úc Khả Khả liếc một cái là hiểu được, không những cô ấy biết phía đầu tư và nữ chính lén dẫn mối mà còn biết cô chính là người báo cảnh sát chuyện của bọn họ.

Có điều cô không hề chột dạ, thản nhiên đối mặt với Tỉnh Nguyệt, còn cười với cô ấy.

Mà rõ ràng Tỉnh Nguyệt cũng chỉ bất ngờ khi thấy cô lúc này chứ không có ý giận chó đánh mèo.

Vì thế sau khi kịp phản ứng lại, không đợi Úc Khả Khả mở miệng, cô ấy nói với giọng khàn khàn: "Xin lỗi, cô Úc."

Mặt Úc Khả Khả thoáng lộ vẻ kinh ngạc: "Sao lại xin lỗi?"

"Tôi đã nghe nói chuyện Lư Tương Cầm rồi, là bọn họ tính hại cô. Nếu không phải cô nhanh nhạy báo cảnh sát thì còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa."

Tỉnh Nguyệt rất chân thành, thẳng thắn, nói với giọng thản nhiên: "Người do tôi tự tuyển, nhà đầu tư là do tôi tự tìm, đương nhiên phải nói xin lỗi rồi."

Chỉ qua mấy lời này, Úc Khả Khả đã lập tức có thiện cảm với cô ấy.

Cô cười cười: "Không sao, dù gì tôi đã biết trước rồi, cố ý dụ bọn họ đó."

Cô đã nói thẳng thắn vậy rồi, Tỉnh Nguyệt vẫn không tức giận mà trái lại còn bình tĩnh gật đầu: "Vậy à, thật ra tôi đã từng nghĩ đến điểm này, có điều làm tốt lắm."

Úc Khả Khả ngồi vào bên cạnh cô ấy: "Thế tiếp theo cô định làm thế nào?"

Tỉnh Nguyệt nhún vai, vẻ mặt rất thoải mái.

Nếu như không phải vẫn thấy viền đỏ trên mắt cô ấy còn chưa biến mất hẳn thì chắc là cô đã tin rồi.

"Làm lại từ đầu lần nữa thôi, dù sao nhà sản xuất là bạn tôi. Hai người chúng tôi hợp lực tìm được người chịu đầu tư, có lẽ cũng không khó." Cô ấy còn phỉ nhổ: "Hi vọng tiếp theo có thể bình thường chút, đừng có để gặp tôi gặp loại chuyện xúi quẩy này nữa."

Hệ thống: [Cái đó khả năng hơi khó.]

Úc Khả Khả vừa nói lời an ủi thì lập tức nuốt lại lời vào trong bụng, tò mò hỏi: [Sao đó, sao đó, cậu biết gì hả?]

Hệ thống: [Kịch bản bọn họ chọn đúng là hay đấy, nhưng mắt nhìn của Tỉnh Nguyệt này thật sự không ổn.]

Úc Khả Khả: [? Còn kém cả mắt nhìn của đạo diễn Chu à?]

Phải biết là đoàn làm phim của bọn cô, ngoại trừ mấy diễn viên bình thường hiếm có khó được thì người người đều là ruộng dưa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!