Chương 39: (Vô Đề)

Mà đối mặt với sự uy h**p u ám của anh, Úc Khả Khả không hề sợ hãi, còn tò mò dịch gần lại: "Cho nên là anh đi làm gì cơ? Tôi đâu phải người khác, hay là nói chi tiết chút đi?"

Quý Cảnh Diệp: "..."

Không giống với lần trước, tuy cùng ngồi trong xe lại có vẻ cách nhau khá xa, Úc Khả Khả bất ngờ dịch gần lại khiến anh lập tức va vào trong đôi mắt cô.

Đôi mắt hạnh trong vắt đặc biệt xinh đẹp, nhất là lúc cười rộ lên tựa như có ánh sao gieo rắc, dù chỉ trong ánh sáng mờ mờ cũng tỏa sáng lấp lánh.

Khoảng cách gần quá rồi.

Quý Cảnh Diệp ý thức được rõ ràng. Thậm chí anh còn có thể cảm nhận được tay Úc Khả Khả đang chống lên tấm đệm bên cạnh, ngay gần bên cạnh chân anh. Khoảng cách vô cùng thân mật này khiến anh cực kỳ không quen nhưng lại nhất quyết không muốn để lộ trước mặt Úc Khả Khả.

Vì vậy Quý Cảnh Diệp cứ thế lạnh lùng nhìn cô chăm chú, người vô thức căng ra.

Quả nhiên, Úc Khả Khả không phát hiện ra anh không quen, thấy toàn thân anh tỏa ra hơi thở kháng cự nguy hiểm, tự nhiên cho rằng anh chỉ đang đề phòng cô thôi.

Nhưng dáng vẻ này của anh, thoạt nhìn thật sự đáng yêu.. không đúng, rất chảnh.

Úc Khả Khả thầm cảm thán: [... Thật là thích ghê.]

Hệ thống: [Tỉnh lại đi chế, tôi cảm nhận được khả năng một giây sau cô phơi thây nằm trong hòm rồi.]

"Đừng căng thẳng vậy chứ." Úc Khả Khả trầm ngâm, tính lừa gạt: "Thế này đi, tôi nói nguyên nhân tôi tới đây, chúng ta trao đổi bí mật, thế nào?"

Quý Cảnh Diệp: "..."

Anh thờ ơ nhướng mắt: "Không ra sao cả."

Trợ lý Ôn ngồi trước, nghe đoạn đối thoại của đôi vị hôn phu

- thê này thì suýt chút nữa bật cười.

Anh ấy cố nén sự xúc động nhìn qua gương chiếu hậu, sợ sẽ bị Quý tổng phát hiện anh ấy thấy cảnh này, trong lòng thầm nghĩ: Bọn họ xuất hiện ở đây còn có thể là vì sao nữa chứ?

Đương nhiên là vì biết cô Úc gặp nguy hiểm cho nên lúc này mới cố ý tới hỗ trợ đó.

Chỉ có điều không ngờ cô Úc giỏi vậy, hoàn toàn không cần đến bọn họ đã dẫn theo cảnh sát vào xử lý xong hết rồi.

Nghĩ đến đây, trợ lý Ôn vô thức bội phục, lại có phần tiếc hận cho Quý tổng. Bọn họ đã dẫn theo cả đoàn vệ sĩ đến rồi, nhưng với tính của Quý tổng thì chắc chắn anh sẽ không giải thích, có lẽ cô Úc không thể nào biết chuyện này được.

Sau đó anh ấy lại chợt nghe Úc Khả Khả tò mò lên tiếng hỏi: "Quý Cảnh Diệp, có phải anh biết nguyên nhân tôi tới đây hay không?"

Cảm nhận được sự thăm dò của cô, Quý Cảnh Diệp khẽ đưa mắt, không hề che giấu lạnh nhạt chế giễu: "Dạo này cô lại càng ngày càng tự mình đa tình rồi đó."

Trợ lý Ôn: "..."

Đôi vị hôn phu

- thê này anh tới tôi đi vòng vo thực sự khiến người ngoài như anh ấy nghe mà thấy sốt ruột, nhưng dù thế nào thì anh chẳng dám chen ngang dù chỉ một câu.

Thật tình, anh ấy lén oán thầm trong lòng. Đã đến lúc này rồi, Quý tổng đừng mạnh miệng nữa chứ.

Boss không thấy cậu hai con riêng kia thường xuyên vồn vã chạy tới đoàn làm phim thăm ban sao? Boss có làm nhiều hơn nữa cũng chẳng bằng người ta dẻo mồm đâu.

Nhưng không giống trợ lý Ôn nghĩ, sau khi nghe anh chế giễu, Úc Khả Khả không những không nhụt chí mà ngược lại còn càng hứng thú hơn: "Trừ phi anh ở đây chờ tôi, không thì còn có thể làm gì nữa?"

Úc Khả Khả hoạt động đại não: "Lén làm chuyện xấu? Xử lý đồ phản bội? Vứt xác ngoại ô?"

Kẻ ngoài vòng pháp luật Quý Cảnh Diệp: "..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!