Rất nhanh, mỗi ngày Lư Tương Cầm cống hiến dưa, đồng thời tìm cách nói xấu Ôn Tuyết, quả nhiên Úc Khả Khả trở nên càng ngày càng thân thiết với cô ta.
Thấy thời cơ đã đến, thật vất vả mới nhận được sự tín nhiệm của Úc Khả Khả, rốt cuộc hôm nay Lư Tương Cầm thần bí tìm cô: "Khả Khả, em còn nhớ trước kia chị từng kể, trừ chị ra còn mấy người khác cũng rất muốn cảm ơn em không?"
Đương nhiên Úc Khả Khả thành thật gật đầu.
"Bọn chị có tổ chức tụ họp bí mật nho nhỏ, muốn mời em tới tham gia." Giọng điệu Lư Tương Cầm mang theo vẻ dỗ dành: "Úc Khả Khả, em yên tâm, bọn họ cũng giống chị, gần gũi lắm."
Cô ta cười ân cần: "Vì nghe nói chúng ta đã thành bạn bè, mấy bọn họ đều rất ngưỡng mộ, cho nên cũng muốn làm quen với em, hy vọng có thể trò chuyện sâu với em hơn, Khả Khả, em có chịu đồng ý không?"
Úc Khả Khả chớp mắt, lộ ra vẻ tươi cười hồn nhiên vô hại: "Đương nhiên là có thể."
Cuối cùng Lư Tương Cầm thầm thở nhẹ ra trong lòng, thấy dáng vẻ cô ngốc bạch ngọt đơn thuần tin tưởng mình lại có hơi không đành lòng.
Nhưng cô ta nghĩ nếu như mình không thể dẫn Úc Khả Khả đến bữa tiệc, chắc chắn nhà đầu tư sẽ nổi giận, người chịu xúi quẩy vẫn là mình. Lòng cô ta lập tức trở nên lạnh lẽo, nửa dỗ dành nửa lừa gạt lái xe đưa cô tới địa điểm bữa tiệc.
Đó là một căn biệt thự tư nhân, xung quanh rất vắng vẻ, không có người qua lại.
Lư Tương Cầm lái xe điêu luyện vòng qua sân bãi ồn ã, trực tiếp đi vào từ cửa sau. Đi qua cổng, nếu như không phải có hệ thống nhắc nhở, Úc Khả Khả không nhìn ra được, đây lại là cửa sau.
Biệt thự này được thiết kế rất tài tình, phần tiếp nối cửa sau là khuôn viên được tách biệt lập, nhìn qua sân bãi rất lớn, có phòng ốc, có nhà bếp, còn đặc biệt làm cách âm.
Bởi vì chỉ cần không mở cánh cửa chặn được giàn hoa bao trùm lên thì hoàn toàn không nghe được tiếng động từ nơi khác truyền đến, đương nhiên sẽ không biết được thật ra ở đây có ẩn giấu địa điểm bí mật.
Trong khuôn viên được bài trí rất tinh tế, đẹp đẽ, vách tường bốn phía đều được giàn hoa sinh sôi nảy nở bao trùm, nhìn qua cũng rất phù hợp làm khung cảnh thoải mái cho đám con gái tụ tập.
Dù là ai thấy khuôn viên này đều sẽ không ngờ tới, sân bãi đằng trước được che giấu đặc biệt "quần ma loạn vũ" thế nào.
"Đây là tiểu viện của bạn chị. Vì chúng ta không dễ tụ tập cho nên thường xuyên chọn chỗ này để gặp mặt." Lư Tương Cầm bưng mấy cốc đồ uống tới, xin lỗi cô: "Thật ra thì tổng thể không tệ, chỉ là chỗ này hơi xa xôi, thật ngại quá."
Úc Khả Khả thản nhiên ngồi xuống: "Không sao, phong cảnh được mà."
"Xem ra các cô ấy còn chưa đến, hay là chúng ta ăn chút đồ lót dạ trước. À đúng rồi, em muốn uống chút nước ép không? Chị nhớ là em rất thích vị này."
Lư Tương Cầm cười tiện tay đưa cho cô một ly nước ép, dỗ dành: "Đừng căng thẳng, mọi người đều rất gần gũi."
Úc Khả Khả cười híp mắt nhận lấy ly nước ép: "Được, cám ơn chị Lư."
Thấy cô không chạm tới bánh ngọt, tay vẫn bưng ly nhưng không có ý định uống, Lư Tương Cầm thoáng khựng lại bèn hỏi thăm dò: "Nếu như giờ không muốn ăn bánh ngọt, Khả Khả có muốn thử nước ép chị pha riêng không, xem có hợp khẩu vị của em không?"
"Cũng được, để em nếm thử xem
--- ôi!"
Úc Khả Khả vừa đưa tay lên, khuỷu tay không cẩn thận đụng phải chiếc ly bên cạnh khiến nó rơi thẳng xuống đất, phát ra tiếng kêu chói tai.
Thấy Úc Khả Khả xoay người muốn đi nhặt cái ly, Lư Tương Cầm vội vàng ngăn cản: "Không cần, không cần, để chị làm cho, em là khách, ngồi là được rồi."
Vì vậy Úc Khả Khả lập tức ngồi yên vị lại: "Dạ, vậy thì phiền chị Lư rồi."
Lư Tương Cầm: "..."
Không sao đâu, lần này là lần cuối cùng rồi.
Cô ta tự an ủi mình, dọn mảnh vỡ ly xong, quay đầu lại phát hiện Úc Khả Khả vẫn bưng cái ly như trước, không hề chớp mắt nhìn mình chằm chằm, vẫn không có ý muốn uống như cũ.
Mí mắt Lư Tương Cầm giật giật, suýt chút nữa biến giọng: "Sao thế, Khả Khả, nước ép khó uống à?"
"Em đang chờ chị Lư cùng uống ạ." Úc Khả Khả khẽ chớp mắt, có vẻ hơi ngượng ngùng nói: "Chứ giờ mỗi mình em uống, còn nhìn chị thu dọn có vẻ không hay đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!