Chương 36: (Vô Đề)

Úc Khả Khả: ???

Suy nghĩ cô thoáng chốc như nổi bão, thậm chí có phần không hiểu được ý của hệ thống.

Sau một lúc lâu, cô mới không chắc chắn uyển chuyển nói: [Cho nên, party "có tính chất đặc biệt" mà cậu nói, không phải cái kiểu... nhiều người vận động mà tôi nghĩ đó chứ?]

[Đừng ngại mạnh dạn tưởng tượng chút.] Hệ thống khích lệ nói: [Thật ra không chỉ là nhiều người vận động, mà đa số những người tham gia party đều là những người có sở thích "đặc biệt".]

Úc Khả Khả: !!!

Cô thầm xuýt xoa, mắt vô thức phát sáng: [... Đỉnh thế! Này chắc phải là Tửu trì Nhục lâm*, cảnh tượng "hùng vĩ" cơ nào!]

(*) Tửu trì Nhục lâm: Chỉ một trong những hình thức giải trí nổi tiếng nhất mà Đế Tân (Thương Trụ/ Trụ vương) rất thích là Tửu trì Nhục lâm. Đó là một cái hồ lớn đủ chỗ cho một số chiếc xuồng, được xây dựng trên nền cung điện, với lớp lót bên trong là các viên đá hình bầu dục lấy từ bờ biển. Điều này cho phép toàn bộ hồ được lấp đầy với rượu, gọi là "Tửu Trì" (ao rượu).

Một hòn đảo nhỏ được xây dựng ở giữa hồ, với các cây được trồng trên đó được treo đầy các xiên thịt thú rừng nướng treo lơ lửng trên hồ rượu dày đặc đến nỗi ánh mặt trời không xuyên qua các cây thịt xuống mặt đất được gọi là "Nhục Lâm" (rừng thịt).

Hệ thống: [Cái đó đúng thực là cảnh tượng "hùng vĩ" mà cô tuyệt đối không thể nào tưởng tượng nổi.]

Mà đang lúc cô bắt đầu hứng thú, muốn truy hỏi tỉ mỉ thì lại thấy nữ phụ của đoàn làm phim "Cửu Hoa" đã gặp lúc trước cười với cô.

Sau khi tự giới thiệu bản thân, cô ta nói với giọng dịu dàng thân thiết: "Nói thì thật sự ngại quá, tôi vốn không nên gọi cô Úc l* m*ng như vậy, chỉ là tôi không ngờ sẽ trùng hợp như vậy, có thể gặp được nhau ở đây cho nên mới không nhịn được lên tiếng."

Lư Tương Cầm: "Cô Úc không để ý chứ?"

Không biết cô ấy muốn làm gì, Úc Khả Khả chạm phải đôi mắt cực kỳ vui vẻ, nhìn mà khiến người ta sinh thiện cảm của cô ta, khẽ nhếch đuôi mày.

Là cô ảo giác à? Cô cứ cảm giác con người trước mặt này, dù giơ tay nhấc chân hay là lời nói, giọng điệu đều có vẻ như đang cố bày tỏ ý muốn thân thiết, giành lấy thiện cảm từ cô.

Úc Khả Khả khẽ chớp mắt, cười tủm tỉm thân thiết nói: "Đương nhiên là không, cô có việc gì không?"

"Thật ra cũng không có gì." Lư Tương Cầm vốn định khoát tay áo nhưng thấy Úc Khả Khả không có phản ứng gì, cô ta lại ho khẽ, lộ ra vẻ muốn nói lại thôi: "Cô Úc, cô đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác."

Úc Khả Khả chậm rãi "à" một tiếng, đặc biệt tự nhiên làm ra dáng vẻ lắng nghe.

Lư Tương Cầm nghẹn họng: "..."

Sao cô ta cảm thấy, Úc Khả Khả thật sự và hình tượng mà cô ta thăm dò được không giống nhau lắm nhỉ?

Tình hình có vẻ không dễ lừa lắm.

Không nhận được lời truy hỏi của cô, Lư Tương Cầm khẽ cắn môi, chỉ có thể lần nữa chủ động lên tiếng: "Không phải tôi không muốn nói mà chẳng qua là cảm thấy hơi ngại. Thật ra sau khi thấy cô trên hot search mới chú ý đến cô, đặc biệt là giữa cô và Ôn Tuyết..."

"Hình như có chút hiềm khích." Cô ấy nói uyển chuyển, hơi dừng lại một lát rồi lại trêu cô: "Cho nên bây giờ gặp cô, tôi không nhịn được có thiện cảm, cô Úc không cảm thấy tôi kỳ lạ lắm chứ?"

Lời nói này có hơi hàm lượng kỹ thuật.

Úc Khả Khả khẽ nâng gương mặt xinh đẹp, kịp thời lộ ra vẻ mặt thắc mắc: "Tôi không hiểu ý cô lắm, tôi và cô Ôn có gì hiềm khích gì?"

"Ý tôi không phải vậy, haizz, cô xem tôi toàn nói sai rồi đây này." Lư Tương Cầm lại không để ý sự phủ nhận của cô, khoát khoát tay ngại ngùng nói xin lỗi: "Tôi là người có hơi nhanh mồm nhanh miệng, nghĩ đến cái gì lại không nhịn được nói ra, thật sự rất dễ đắc tội với người khác."

Dường như thật sự vô tình, cô ta chỉ giải thích đơn giản, không thấy đề cập đến chuyện vừa rồi, sau đó lại cười với cô, giọng điệu chân thành: "Thật ra tôi cảm thấy cô Úc rất thân thiết, thuận tiện thay cho vài người bao gồm cả tôi gửi lời cảm kích tới cô."

Lư Tương Cầm: "Đương nhiên, tôi cũng rất thích tính cách của cô Úc. Nếu như có thể, tôi hi vọng có thể được làm bạn với cô."

Trong suốt lúc nói, cô ta tỏ vẻ rất tự nhiên, hào phóng, phảng phất như thật sự chỉ đơn thuần làm quen với Úc Khả Khả. Nhưng nói gần nói xa đều là nơi nơi ám chỉ, thật ra cô ta chính là người bị hại trong chuyện của Ôn Tuyết.

Hơn nữa, điều rất thú vị chính là, cô ta còn thoáng như vì những người bị hại khác, như thể bọn họ đều quen nhau, cho nên hi vọng nhờ cô ta làm đại diện truyền lời biết ơn đến Úc Khả Khả.

Cái này có khác nào hoàn toàn coi cô thành đồ đần để lừa gạt không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!