Chương 28: (Vô Đề)

Không hề cảm nhận được ánh mắt lạnh buốt ở phía đối diện kia, Úc Khả Khả cười thầm đã đủ, vẫn đang băn khoăn tiếp tục buôn chuyện với hệ thống: [Giờ sao rồi, hai người bên kia không còn yên lặng đó chứ?]

Hệ thống: [Đương nhiên không, lúc này Trữ Tuyết đã giả bộ như không có gì xảy ra cả, được Lộ Sùng mời vào phòng rồi.]

Cũng phải, dù sao với tính cách thận trọng quan tâm của Trữ Tuyết, dù gặp phải chuyện phức tạp đều có thể thành thạo xử lý thích đáng, không hoảng hốt, không rối loạn.

Huống chi là "chuyện sở thích" xấu hổ này, cô ấy lại càng không thể khiến Lộ Sùng lúng túng.

Úc Khả Khả: [Chắc là Lộ Sùng thở phào nhẹ nhõm nhỉ?]

[Rõ là thế rồi.] Hệ thống bừng bừng hứng thú chia sẻ với cô: [Cô không biết đâu, lúc ấy Lộ Sùng đúng là xấu hổ đến nỗi đỏ hết từ mặt tới cổ, không nói nổi một câu nên lời, cực kỳ buồn cười.]

Úc Khả Khả lập tức vui vẻ: [Anh ta thế này là không được rồi. Rõ ràng trước kia lúc nữ phụ số ba gõ cửa tự đề cử quy tắc ngầm thì bình tĩnh dùng tác phẩm của chị Trữ Tuyết đề cử để từ chối một cách lịch sự, sao giờ đến chính chủ lại im rồi?]

Hệ thống: [Chắc chắn không giống rồi, dù sao cũng là người trong lòng mà.]

Nghĩ đến Lộ Sùng vẫn luôn điềm đạm chín chắn mà cũng xấu hổ đến đỏ bừng mặt, đến nét mặt cũng không ra vẻ nổi nữa, Úc Khả Khả càng muốn cười.

Từ khi vào đoàn làm phim đến giờ, anh ấy che giấu tình cảm với Trữ Tuyết rất khá, hầu hết chỉ bộc lộ cảm xúc khi ở một mình trong phòng, vốn không có ai nghi ngờ anh ta yêu đơn phương Trữ Tuyết.

Lúc trước nữ phụ số ba gõ cửa phòng Lộ Sùng thì đoán được chút manh mối nhưng người không liên quan đến mục tiêu của mình, cô ta không hề quan tâm, đương nhiên cũng chưa từng kể với những người khác.

Mà bây giờ, anh ấy cứ thế bất ngờ không kịp chuẩn bị bị lộ trước mặt người trong cuộc.

Tuy Trữ Tuyết chưa chắc đã đoán được anh ấy yêu đơn phương mình nhưng chắc chắn biết rõ thân phận fan em trai nhỏ của anh ấy rồi.

Nghĩ vậy, Úc Khả Khả càng tiếc mình không thể ở đó tận mắt chứng kiến.

Chuyện đột nhiên bị lộ thân phận k*ch th*ch như vậy, sao có thể bỏ lỡ chứ?

Úc Khả Khả lại tò mò hỏi ba câu liên tiếp: [Thế sau thì sao, chị Trữ Tuyết phản ứng thế nào? Chỉ giả bộ như không biết thôi à?]

[Trữ Tuyết vốn rất kinh ngạc ấy, có điều thấy dáng vẻ đó của Lộ Sùng nên không hỏi gì cả, chỉ nói mục đích mình tới.] Hệ thống nói: [Với lại trước khi vào cửa, cô ấy còn đề nghị nếu như anh ta muốn học tập khả năng diễn xuất thì bộ phim đó không nhìn ra được gì, đồng thời đề cử mấy tác phẩm khác.]

Cái này không phải trực tiếp khéo léo hóa giải sự xấu hổ mà còn cho Lộ Sùng một lý do để học tập à?

Nghĩ đến sau khi vào đoàn làm phim, bản thân thường xuyên được Trữ Tuyết chăm sóc, Úc Khả Khả không khỏi cảm thán lên tiếng: [Chả trách cứ thích chị gái, sự từng trải bày ra đó, Lộ Sùng hoàn toàn không chống đỡ nổi đâu.]

Chị gái dịu dàng như thế, chậc, tên chồng cũ của cô ấy đúng là có mắt không tròng mà.

Hệ thống khẳng định nói: [Thủ đoạn trên phương diện đối đáp này, hai người vốn không cùng một trình độ. Có điều lúc này Lộ Sùng đã ổn định lại tâm trạng, đang nghiên cứu thảo luận cảnh tình cảm hôm nay rồi.]

Mà lúc Úc Khả Khả đang lén hưởng thụ dư vị hiện trường mất mặt quy mô lớn thì đột nhiên nghe được tiếng động từ phía đối diện.

Cô vô thức giương mắt thì đã thấy Quý Cảnh Diệp đang gõ nhẹ lên mặt bàn.

Đôi mắt anh đen tĩnh mịch lại có phần nghiêm túc như thể đang hấp dẫn sự chú ý của cô, chậm rãi lên tiếng nói: "Về chuyện ban nãy cô nói---"

"Xin chào anh chị, quấy rầy chút ạ." Phục vụ nhẹ nhàng gõ cửa, đặt món cuối cùng lên bàn xong thì lễ phép mỉm cười nói: "Chúng tôi đã lên đủ món của anh chị, mời dùng thong thả."

Quý Cảnh Diệp: "..." Quá tam ba bận.

Quả nhiên, sự chú ý của Úc Khả Khả lập tức bị kéo đi, cười gật đầu: "Cảm ơn, vất vả rồi."

Đợi đến khi phục vụ rời đi, trong phòng riêng lần nữa chỉ còn hai người bọn họ, Úc Khả Khả nghiễm nhiên đã quên mất đề tài vừa rồi, không thể chờ đợi mà cầm lấy đôi đũa, bắt đầu nhấm nháp món ăn đặc sắc ở đây.

Có thể do bị kiểm soát ăn uống quá lâu, cô thấy những món ăn đầy đủ màu sắc hương vị này thì không nhịn được miệng ăn liên tục, hoàn toàn không nghĩ ra được muốn nói chuyện gì với Quý Cảnh Diệp.

Dù sao ăn cơm mà còn không tích cực thì chắc chắn là tư tưởng có vấn đề rồi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!