Hệ thống: [...]
Hệ thống: [Có thể có khả năng này không nhỉ, anh ta chỉ không muốn phản ứng lắm---]
Úc Khả Khả phủ nhận ba lần liên lục: [Không có, không có khả năng, tôi không muốn nghe.]
Hệ thống: [Vậy cô giải thích thái độ lúc này của anh ta thế nào?]
Úc Khả Khả: [Đầu tiên, chúng ta nhìn vấn đề một cách biện chứng.]
[Ở đây cũng có thể gặp anh ta được, sao cậu biết, lẽ nào không phải Quý Cảnh Diệp biết được tôi đến chụp ảnh qua tình báo nên cố tình đến đây gặp mặt tôi à?] Cô phân tích lý nào ra lẽ đó: [Còn bây giờ, chưa biết chừng là lạt mềm buộc chặt thôi...]
Hệ thống bị khí lạnh chạm tới, lịch sự đáp lại: [... Phân tích rất hay, lần sau đừng phân tích lại nữa.]
Úc Khả Khả và hệ thống buôn chuyện tới phun bọt trong kênh sóng điện não lại chẳng hề ảnh hưởng gì đến việc cô tiếp tục chụp ảnh dưới sự hướng dẫn của nhiếp ảnh gia.
Bởi vì năng lực thể hiện của cô rất tốt cho nên cả quá trình quay chụp rất thuận lợi. Đợi đến khi cuối cùng cũng kết thúc công việc, lúc Úc Khả Khả đang tính cất bước tìm Quý Cảnh Diệp, không ngờ bị nhiếp ảnh gia gọi lại.
Nhiếp ảnh gia là một anh đẹp trai rất có cảm giác nghệ thuật, đuổi theo dốc sức hết lời khen cô rất xinh đẹp, có vẻ cực kỳ có linh khí.
Sau khi khen hết một lượt mọi mặt của cô xong, anh ta mới tỏ vẻ tươi cười xin số Wechat cô.
Hệ thống: [Chà, hiểu rồi, người này biết chọn thời điểm thật đấy, lại đi bắt chuyện ngay trước mắt nhân vật phản diện.]
Úc Khả Khả lại có vẻ khen ngợi nhìn anh ta một cái: [Anh ta có mắt nhìn đấy, đáng tiếc không phải gu của tôi.]
Lúc này nhìn Quý Cảnh Diệp đang lắng nghe người phụ trách giới thiệu, nghe cuộc trò chuyện của bọn họ trong đầu thì sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng hơn.
Đôi mắt anh đen tựa như chiếc hồ sâu, lộ ra vẻ hung dữ lại càng tôn lên gương mặt sắc bén, cùng với sự lạnh lùng hà khắc khó ai bì nổi.
Người phụ trách của thương hiệu D vốn còn đang lải nhải, thấy vậy thì lập tức bị dọa ngậm miệng lại, còn tưởng rằng mình nói nhiều quá khiến Quý tổng chán rồi.
Nhưng một lát sau ông ta không thấy hàng mày của Quý Cảnh Diệp giãn ra, không khỏi ngượng ngùng sờ mũi, hỏi dò: "... Quý tổng, có vấn đề ở đâu à?"
Đúng là hiện tại Quý Cảnh Diệp cảm thấy rất phiền, nhưng không phải phiền vì ông ta, bởi vậy anh chỉ hờ hững liếc ông ta, phủ nhận ngắn gọn: "Không có."
Sau đó anh lại đưa mắt tới chỗ Úc Khả Khả ở gần đó, rõ ràng cái nhìn có vẻ không một gợn sóng lại mang theo cảm giác chèn ép khó nói thành lời.
Người phụ trách thương hiệu D lập tức thở nhẹ ra, không dám nói tiếp gì nữa, vô thức nhìn sang theo ánh mắt anh.
Sau đó ông ta thoáng sững lại.
Đương nhiên ông ta biết Úc Khả Khả.
Khi đám quản lý cấp cao đều cảm thấy cô không có danh tiếng, không thích hợp làm người đại diện, vẫn là vì quan hệ của ông ta với Phương Phi, cuối cùng khảo sát rất lâu mới quyết định chọn cô.
Bề ngoài của Úc Khả Khả thật sự rất đẹp, nhất là gương mặt này, chỉ cần nhìn ảnh đã cảm thấy kết hợp với series "Nhành hoa" thì càng thêm sức hút, là tuyệt phối đó.
Trước đó Phương Phi đã tìm nhà thiết kế, sau khi nhận được sự đồng ý của cô ấy, hai người họ mới tìm ông ta.
Ông ta đã từng được Phương Phi giúp đỡ cho nên đã đồng ý sẽ cho Hằng Hách một đại ngôn đồng hồ kiểu nam.
Nhưng chẳng ai ngờ rằng, ngay lúc bọn họ quyết định ký kết thì lại đột ngột xảy ra việc này, Phương Phi không muốn làm người đại diện nữa, cuối cùng quyết định tặng chuyện tốt này cho Úc Khả Khả.
Đồng thời, nhà thiết kế cũng kiên quyết rằng Úc Khả Khả phù hợp với linh cảm và ý tưởng trong thiết kế của cô ấy, còn nói nhìn đi nhìn lại, không có phái nữ nào có thể hợp với đại ngôn "Nhành hoa" này hơn Úc Khả Khả, bởi vậy cô ấy hi vọng ông ta có thể tham khảo ý kiến của mình.
Người phụ trách khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn quyết định chọn Úc Khả Khả.
Dù sao đây cũng không phải đại ngôn của toàn bộ thương hiệu, chẳng qua chỉ là một series mới mà thôi, coi như trả lại được ơn giúp đỡ, cho thì cho thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!