Bỏ qua lời oán thầm của hệ thống, Úc Khả Khả nói là làm, lập tức gọi điện thoại cho Quý Cảnh Diệp.
Đầu bên kia lại nghe máy rất nhanh.
Tốc độ này khiến Úc Khả Khả không nhịn được kinh ngạc: "Ui, anh vẫn luôn chờ điện thoại của tôi à?"
Vẻ lạnh lùng không vui của anh lập tức khựng lại, thậm chí muốn cúp điện thoại.
Quý Cảnh Diệp kết thúc cuộc họp thì nhận được tin nhắn tổng kết mà Ôn trợ lý điều tra được gửi tới.
Biết được Quý Lăng Hàn đi thăm ban thật, anh nghĩ đến lời cô bảo với hệ thống rằng anh thua, sắc mặt bỗng lạnh đi, đôi mắt đen cũng lộ ra vẻ lạnh nhạt mỉa mai khiến người ta không rét mà run..... Anh thua?
Cô đúng là lớn mật thật đấy, còn dám nói.
Tuy việc bọn họ gặp gỡ không có liên quan gì đến anh nhưng nghĩ đến gương mặt Úc Khả Khả nở nụ cười tủm tỉm lại chọc người ta giận điên người không đền mạng, cùng với những phiền toái cô mang đến cho anh, thế mà bản thân cô có vẻ rất phóng khoáng, Quý Cảnh Diệp lại khó chịu khó tả.
Ban đầu thấy cô gọi điện thoại tới, tâm trạng vốn đang không ổn của anh còn thoáng dịu lại chút.
Bởi vậy anh kìm nén chút hung dữ nơi đáy mắt, dù bận vẫn ung dung chờ xem cô sẽ giải thích ra sao. Ai ngờ câu đầu tiên cô mở miệng lại hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch.
Không phải chứ, cô bị bệnh à?
Rốt cuộc là ai thu phục ai, không phải cô đã quên nhiệm vụ của mình là gì rồi chứ? Huyệt Thái Dương Quý Cảnh Diệp nảy lên, mặt không cảm xúc nghĩ, sao bây giờ cô nói như anh chủ động xán tới vậy.
Hy vọng hão huyền.
Anh hờ hững ngước mắt, không để ý mấy lời không đáng tin của cô, nói chuyện ngắn gọn: "Có việc?"
"Không có gì, chỉ là đột nhiên nhớ vị hôn phu của tôi thôi. Dù sao một ngày không gặp như xa tựa ba thu, vậy thôi, chúng ta đã..."
Úc Khả Khả thử tính ngày, phát hiện mình lại không tính ra được, lập tức im lặng vài giây sau đó lại tỏ vẻ như không có việc gì bỏ qua đề tài này: "Chẳng lẽ anh không nhớ tôi à?"
Quý Cảnh Diệp im lặng cười lạnh, cô xem anh có tin nổi không.
Anh nói với giọng lạnh lùng vô tình: "Tôi cúp máy đây."
Dưới sự uy h**p của anh, cuối cùng Úc Khả Khả nghiêm chỉnh lại: "Thật ra là tôi thấy tin nhắn của trợ lý Ôn gửi tới, biết là anh đang quan tâm tới tôi cho nên cố ý gọi điện thoại cho anh, bảo anh đừng lo lắng cho tôi."
Không đợi anh phản bác, cô lại nói: "Anh biết không? Hôm nay Quý Lăng Hàn đã tới."
... Cô nói thế này là đang khiêu khích à?
Lần nữa nghĩ đến báo cáo mà trợ lý Ôn tổng kết, cùng với cuộc thảo luận về Quý Lăng Hàn của cô và hệ thống, đôi mắt Quý Cảnh Diệp lại lần nữa nhuốm màu âm u tối tăm, anh chậm rãi hỏi: "Cho nên là?"
"Anh xem, đến cả em chồng tương lai cũng biết đưa tài nguyên tỏ lòng hiếu thảo nịnh bợ tội, còn cố ý tới thăm tôi." Dường như không phát hiện ra giọng nói âm u lạnh lùng có vẻ nguy hiểm bên kia, Úc Khả Khả mặt không đỏ tim không nhảy nói: "Anh lại còn là vị hôn phu của tôi, sao không thể chủ động hơn chút?"
Quý Cảnh Diệp: "..."
Đôi khi anh thật sự rất muốn biết, rốt cuộc cái miệng này của Úc Khả Khả lớn lên thế nào, mỗi ngày uống độc dược hả?
Sao mà không hạ độc chết chính cô đi nhỉ.
Đối mặt với sự chỉ trích khác thường lại có vẻ thẳng thắn khảng khái của cô, Quý Cảnh Diệp không muốn trả lời dù chỉ một câu.
Trong đầu anh vô thức vọng lại câu nói kia của cô "Thủ đoạn quyến rũ này, đã học được, về thử xem sao", anh đưa tay vuốt ấn đường, bờ môi mỏng khẽ nhếch, đột nhiên cảm thấy dù có trả lời thế nào cũng có hơi nguy hiểm.
Thực tế cái cô am hiểu nhất đúng là đón ý nói hùa, dù có né tránh chủ đề thì vẫn có thể mặt dày mày dạn quay lại đạt được mục đích.
Quý Cảnh Diệp: "Không phải lúc cô đặt đồ ăn Ngự Vị Hiên rất cảm động sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!