Chương 19: (Vô Đề)

Hiển nhiên phó đạo diễn không ngờ Úc Khả Khả có thể đưa ra chứng cứ, vô thức bối rối, nhưng nghĩ có khi cô đang lừa dối mình cũng nên, lại nhanh chóng bình tĩnh lại.

Dù sao ông ta và em họ bàn bạc cùng tính kế lúc đang trong phòng, đến khi ra tay cũng rất kín kẽ.

Trừ phi có người đã biết được bọn họ muốn làm gì từ trước, cố tình đứng ở đó theo dõi, nếu không thì tuyệt đối không thể có người nào phát hiện ra được.

Nhưng... sao có thể có chuyện này được?

Mặt phó đạo diễn lại lần nữa lộ ra vẻ tươi cười, ngay cả ông ta cũng mới quyết định ra tay mà vào lúc em họ đột nhiên hiến kế, những người khác không thể biết từ trước được.

Còn việc em họ tính kế hãm hại ông ta, không phải ông ta chưa từng nghĩ đến.

Nhưng hai người bọn họ vốn là cá mè một lứa, em họ bám theo ông ta mới có thể sống tốt được, ông ta mà xảy ra chuyện thì em họ cũng không chạy thoát được, chứ đừng nói bây giờ đứa em này còn thích Lê Hinh Nhụy, muốn có được cô ta, vì thế tuyệt đối không có khả năng em họ phản bội ông ta.

Phó đạo diễn càng nghĩ càng cảm thấy có lý, càng tự tin ưỡn ngực: "Nếu cô Úc đã nói thế, vậy thì xin mời lấy ra. Nhưng tôi cảnh cáo trước, nếu như cô Úc không lấy được chứng cứ ra thì đừng trách tôi không khách sáo---"

Ông ta còn chưa nói dứt lời thì thấy Úc Khả Khả đột nhiên lấy điện thoại, sau đó ấn mở màn hình, đưa màn hình về phía ông ta.

Đập vào mắt chính là một đoạn video.

Có lẽ màn hình đang quay ở một góc nào đó, tuy góc độ hơi nghiêng nhưng vẫn quay được rất rõ toàn bộ hành động em họ phó đạo diễn mang trang phục diễn đi.

Hiển nhiên người em họ không biết có người đang quay lại, chỉ thấy ông ta quay lưng lén lút tiến vào chỗ quản lý trang phục, lục tìm một bộ trang phục diễn màu đỏ thẫm.

Hình ảnh vô cùng rõ ràng, thậm chí quay được rõ rành rành vẻ ác độc và bỉ ổi trên gương mặt ông ta.

Đến khi cất trang phục đi, ông ta còn nấp sau cửa, cố ý nhìn quanh trái phải một lượt, phát hiện bên ngoài không có người, sau đó lập tức khóa cửa ra ngoài.

--- Mà chiếc váy đỏ thẫm ông ta lấy đi kia rõ ràng chính là trang phục diễn Úc Khả Khả đang cầm lúc này, cũng chính là trang phục mà Lê Hinh Nhụy phải thay vào hôm nay.

Nhìn chằm chằm gương mặt càng lúc càng trở nên cứng ngắc của phó đạo diễn, Úc Khả Khả khẽ chớp mắt: "Tôi nghĩ, chắc đây miễn cưỡng được coi là chứng cứ rồi nhỉ? Xin hỏi đêm hôm khuya khoắt em họ ông không ngủ, lén lút chạy tới nhà kho lấy trang phục diễn của người khác làm gì thế?"

"Chú ấy là người của tổ trang phục, đương nhiên là ---"

"Đúng rồi, chúng tôi đặc biệt để ý camera giám sát, sau đó ông ta không trở lại nhà kho, đương nhiên là không trả lại trang phục diễn rồi."

Không đợi phó đạo diễn nói hết, hình như Úc Khả Khả nghĩ đến gì đó, nói bổ sung: "Cho tới hôm nay lúc Lê Hinh Nhụy cần thay trang phục thì phát hiện trợ lý vốn phụ trách trang phục cho mình không ở đó, mà ông ta lại đưa trang phục tới tay cô ta, hơn nữa khi đó trang phục đã có vấn đề rồi."

Đồ đần này, lúc đi vào lại không hề chú ý bên trong có người hay không!

Phó đạo diễn mắc nghẹn, sắc mặt lập tức đen lại, thầm mắng.

Nhưng nghe được câu hỏi của Úc Khả Khả, ông ta phản ứng rất nhanh chóng, trấn tĩnh trả lời: "Nếu như đã không giấu được vậy tôi chỉ đành nói thẳng. Thật ra chú ấy vẫn luôn thích cô Lê từ rất lâu, chỉ có điều biết địa vị chênh lệch nhau nên không dám thổ lộ."

"Tuy tôi đã từng khuyên chú ấy, cố gắng bảo chú ấy từ bỏ đi, nhưng xem ra không có hiệu quả rồi." Ông ta thở dài nặng nề, thương tiếc nói: "Chỉ là không ngờ chú ấy lại nhất thời nóng lòng muốn tiến tới, vì có thể kéo gần khoảng cách thân thiết với cô Lê hơn chút đã làm ra chuyện lén lấy trang phục diễn về này."

Đúng không hổ là người làm đạo diễn, chỉ dăm ba câu đã lại có thể biến sự ác ý nhằm vào Lê Hinh Nhụy, giảm nhẹ miêu tả cái vặn vẹo thành quan hệ tình cảm đôi bên vì yêu mà không có được cho nên đã làm ra chuyện nóng lòng để tiến tới.

Dù cho tạo thành ảnh hưởng tồi tệ cũng chỉ có thể được coi là vấn đề về phương diện đạo đức còn thuận lý thành chương mà kéo được bản thân ra khỏi âm mưu.

Kể cả người trong cuộc có tin hay không thì người xung quanh đã vô thức tin tưởng.

"Ô, ông ta là b**n th** à? Lại dám làm ra được việc này, thật buồn nôn."

"Không biết lấy quần áo về đã làm gì rồi, Lê Hinh Nhụy xui xẻo thật, may là kịp thời phát hiện, còn chưa mặc vào..."

"Nghĩ mà muốn phỉ nhổ, sao chỗ chúng ta có thể có loại người thế này, có cần báo cảnh sát hay không?"

"Đây chính là em họ của phó đạo diễn, có thể đuổi ông ta đi đã tốt lắm rồi, có điều tôi thấy tình hình này cũng quá mức rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!