Chương 182: Hoàn

Tống Tuyền: "..."

Lê Hinh Nhuỵ: "..."

Khi trước bàn bạc lúc đến mời, chị Khả Khả không hề nhắc đến "bất ngờ" này.

Tống Tuyền khẽ ho một tiếng, cố gắng giữ bình tĩnh thấp giọng đáp: "Không sao, hẳn là giờ này tổng giám đốc Quý chưa trở về đâu."

Lê Hinh Nhuỵ vừa định hùa theo thì chợt nghe được tiếng mở cửa.

Hai người lập tức cứng người, quay đầu lại thì thấy cửa đã bị đẩy ra thật.

Quý Cảnh Diệp đang đứng ở cửa.

Anh mặc áo bành tô màu xám nhạt, vai rộng chân dài, cả người lộ ra vẻ lạnh nhạt kiêu ngạo.

Hơn nữa trong lòng anh còn ôm một bó hoa hồng rực rỡ, tạo ra phần nào tông màu ấm khiến anh có phần bớt sắc bén.

Lúc nhìn thấy bọn họ, anh có vẻ cũng không bất ngờ, chỉ thản nhiên nhìn lướt sau đó đưa mắt về phía Úc Khả Khả đứng ở sau hai người họ.

Sau đó, chợt nghe anh thấp giọng nói: "Có cần anh tránh đi không?"

Hai người: !!!

Sao bọn họ dám để anh tránh đi, nhưng không dám chen miệng vào nói, còn điên cuồng lắc đầu với Úc Khả Khả.

Úc Khả Khả bật cười.

Cô vô cùng vui vẻ đi tới trước mặt anh, nhận lấy bó hoa: "Wow, đẹp quá."

Thấy cô ôm bó hoa hồng đó cười rạng rỡ, gương mặt Quý Cảnh Diệp cũng dịu dàng đi: "Ừm."

Cảm giác tương phản này khiến khán giả vốn còn đang sững sờ lập tức hét ầm lên.

[Hoa hồng tặng cho chị Úc thật này! Oh my god, kết hôn lâu vậy rồi, thế mà tổng giám đốc Quý vẫn tặng hoa ư!]

[Khí chất của tổng giám đốc Quý này quá tuyệt, ánh mắt cũng có cảm giác chèn ép. Ban đầu lúc thấy anh ấy nhìn tới, tôi còn vô thức nín thở, nhưng anh ấy còn đang cầm hoa tặng cho chị Úc đó.]

[Anh ấy còn hỏi con gái có cần mình tránh đi không.]

[Khóc quá, không ngờ vừa ước được xem tổng giám đốc Quý và chị Úc phát đường, ước mơ đã được thực hiện rồi! (thét chói tai)]

[Gặm được rồi, gặm được rồi, ánh mắt tổng giám đốc Quý nhìn con gái kìa, a a a ngọt chết tôi mất!]

[Lúc Khả Khả nhận hoa cười ngọt ngào quá đi, hu hu, vợ chồng đích thực là ngọt nhất mà!]

Tuy không biết mưa bình luận đang bàn tán điều gì cũng đủ tưởng tượng ra được sự giật mình và tiếng thét chói tai của khán giả.

Úc Khả Khả không nhịn được cười, lặng lẽ chọc anh: [Anh cố ý à?]

Rõ ràng cô đã từng nói, hôm nay Lê Hinh Nhuỵ và Tống Tuyền sẽ tới đây.

Lúc ấy anh ở trước bàn ăn nghe được rõ ràng, còn dừng lại một lát rồi mới bình thản đáp "Đã biết".

Cho nên "Đã biết" của anh chính là về sớm hơn.

Còn mang theo cả hoa hồng?

Đương nhiên Quý Cảnh Diệp không thừa nhận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!